Vậy mà Tô Hiểu bắt đầu chơi trò 'Không được lừa người ta, người ta dùng tiểu quyền đánh chết ngươi', chẳng qua nắm đấm không có khí lực, ta cũng không đau. Trái lại Tô Hiểu chảy nước mắt, mấy giọt rơi trên người, có cảm giác như bị đại chùy đánh.
Ta đưa tay lau nước mắt trên má phấn Tô Hiểu, hắn ngẩng đầu lên liếc nhìn ta. Cũng không biết là thẹn thùng hay làm sao, tiếp tục vùi đầu nhỏ thiên kiều bá mị vào ngực ta. Truyền ra thanh âm buồn buồn, mang theo âm mũi nghèn nghẹt.
"Minh đại ca, ngươi là đại bại hoại, ngươi gạt ta!"
Thức tỉnh hơi chậm a!
Kỳ thực hôm nay Tô Hiểu có gì đó không đúng, mặc dù Hiểu nhà ta là ngốc bạch ngọt, nhưng nhanh tay nhanh chân, phản ứng nhanh nhẹn, không giống hôm nay. Hắn như uống mấy vò rượu, phản ứng rất chậm. Chẳng lẽ uống rượu thật sao.
Nhưng tửu lượng Tô Hiểu rất kém, một chén đã ngã. Hơn nữa ta cố ý ngửi người Tô Hiểu, không có một điểm mùi rượu. Trái lại có mùi thơm động lòng người, mùi thơm cơ thể Tô Hiểu làm ta như uống say. . .
Tô Hiểu ngẩng đầu lên, mắt to mông lung nháy nháy.
"Minh đại ca, vì sao ngươi gạt ta?"
"Ách, ách, ta, bởi vì ta. . ."
Ta bị vấn đề của ngươi hù dọa a!
Rõ ràng đang thảo luận chuyện cưới công chúa, vì sao chen câu này vào a?
Ta thực sự không hiểu ý câu 'Vậy ta đây' của Tô Hiểu.
Bình thường giới tính Tô Hiểu đã mơ hồ, ta thân với Tô Hiểu như thế, đại đa số thời điểm vẫn không nhận ra được hắn là nam hay nữ. Đột nhiên hỏi ta một câu như thiếu nữ hoài xuân, ta không bị hồ đồ mới có quỷ!
Nhưng Tô Hiểu hỏi như vậy. . . Chẳng lẽ thích ta?
A hừ! Có độc a!
"Ngươi đừng úp úp mở mở."
Tô Hiểu chậm rãi rời khỏi người ta, nhưng vầng trán vẫn nhẹ nhàng tựa vào ngực ta, dường như thể lực không chèo chống tiếp được nữa, thấp giọng nói: "Ta hỏi ngươi một lần nữa. . . Ngươi cưới công chúa điện hạ, vậy ta đây?"
Ta bất đắc dĩ, kiên trì đến cùng hỏi lại: "Hiểu, đây là ý gì a?"
"Ngươi giả ngu!"
Tô Hiểu tức giận sắp khóc, giậm chân: "Ta hỏi ngươi, vậy ta đây?"
Ta sắp khóc!
Tiểu cô nãi nãi, ngài nói rõ ra a!
Ta móc điểm tâm ngọt từ trong ngực ra, khóc không ra nước mắt lấy lòng.
"Hiểu, ngươi muốn ăn bánh quế ngọt không?"
Tô Hiểu không dám tin nhìn ta, cầm bánh quế ném ra ngoài cửa!
Này! Đây chính là bánh quế ngọt Điềm Điềm làm a! Ta khó khăn lắm mới tìm được hai cái chân tài thực học từ trong sạp hàng của hắn, đây chính là đồ ăn khuya của ta! Không ăn đừng ném a!
Tô Hiểu mười phần tức giận, con mắt tinh tế nheo lại, doạ dẫm trừng mắt nhìn ta như mèo.
"Minh đại ca ngươi không giữ chữ tín!"
"Sao ta không giữ chữ tín a? !"
"Rõ ràng ngươi từng nói sau này ngươi dưỡng lão ở Lục Phiến môn, hai huynh đệ chúng ta tốt, làm quan cả đời a. Ngươi còn nói sau này chúng ta lên chức, ta phải chăm sóc ngươi, mua cho ngươi đồ ăn ngon. Nếu ngươi lên chức, cũng chiếu cố ta cả đời, ngươi đã nói như thế!"
Nguyên lai là chuyện này a!
Ta đã nói rồi! Tô Hiểu không thể đột nhiên thích ta.
Nhưng Tô Hiểu chưa buông tha ta, từng bước ép sát như muốn ăn ta, tiếp tục chọc ngực ta mắng.
"Ngươi thì tốt, lúc này mới bao lâu a. Trông thấy công chúa người ta xinh đẹp, ngươi liền muốn đi làm phò mã gia. Còn quan tâm tình nghĩa huynh đệ chúng ta không!"
"Hiểu, Hiểu, đừng nóng vội, đây là ngộ biến tùng quyền."
"Quyền, quyền. . ." Tô Hiểu không đọc ra được, ngang ngược mắng: "Quyền cái gì! Ta nghe không hiểu!"
Ngươi còn nói đạo lý hay không a! !
Rõ ràng ngươi không đọc được thẹn quá hoá giận a! Lại nói, rốt cuộc hôm nay ngươi bị làm sao, nói ngọng còn nổi giận vô cớ, ngươi uống rượu thành điên sao!
"Thấy con gái người ta xinh đẹp a, ngươi mặc kệ hết thảy. Rõ ràng ngươi muốn làm phò mã, còn hẹn công chúa ra ngoài, ngươi đã báo cho ta một câu chưa? Ta đợi ngươi cả ngày hôm qua, ngươi thì mang theo công chúa đi gặp cữu cữu, ông ngoại nàng."
Tô Hiểu vừa nói rơi từng giọt nước mắt, đầu ngón út trắng bóc chọc vào ngực ta, xinh đẹp không nói nên lời. Nhưng ngữ khí càng nói càng gấp gáp, hai má cũng ngày càng đỏ, hô hấp càng dồn dập.
"Ngươi không để ta trong lòng, ngươi, ngươi, ta. . ."
Nhất thời không thở ra hơi, thế mà hôn mê bất tỉnh.
Ta vội vàng đỡ lấy Tô Hiểu, ôm ngang thân thể mỏng manh như mèo con, ngồi trở lại chỗ của mình. Một tay nắm cổ tay hắn, truyền chân khí vào khơi thông uất khí tắc ở ngực. Chân mày nhíu chặt của Tô Hiểu mới thoáng giãn ra.
Tô Hiểu nằm trong ngực, thân thể nóng hổi, như bị bệnh nặng.
Hôm nay Tô Hiểu quá kỳ quái.
Chẳng những không khống chế được cảm xúc, còn nói năng mơ hồ, má phấn đỏ hồng, giống say rượu. Ngay cả cổ cũng nóng dọa người, giống sốt cao.
Ta cẩn thận bắt mạch cho Tô Hiểu, từ mạch lý phán đoán, đây không giống sinh bệnh. . . Hơn phân nửa là trúng dược vật.
Hai chữ dược vật vừa vào não, đột nhiên có lời giải thích cho đủ loại biểu hiện không hợp lý của Tô Hiểu. Rõ ràng Tô Hiểu chỉ đến gặp ta, đột nhiên hỏi chút vấn đề cổ quái, còn vừa khóc vừa gào. Lúc mới vào phòng còn rất tốt, đột nhiên cảm xúc mất khống chế, cầm đao chém người vân vân, căn bản không phải lời Tô Hiểu sẽ nói. Tổng hợp tình huống, dược vật này có thể ảnh hưởng tinh thần người ta. Ta biết không ít dược vật có thể làm tính tình người ta đại biến trong thời gian ngắn, nhưng tình huống như Tô Hiểu lúc nãy thì hơi kỳ quái. Không giống nóng nảy buồn rầu, không giống cuồng hỉ, giống như phóng đại sướng vui giận buồn lên rất nhiều lần, làm cho không khống chế được hành vi.
Ta vội vàng hồi tưởng ghi chép liên quan tới dược vật trong Hắc Bạch Giám. . . Là xuân dược!
Nhất định là một loại xuân dược nào đó, cho nên vừa rồi Hiểu mới kỳ quái như vậy a.
Ôm người ngọc nóng hổi trong ngực, bảo đao của ta không nhịn được bất an xao động, dường như rất muốn ra khỏi vỏ chứng tỏ phong mang.
Khó trách đêm nay ta cũng hơi kỳ quái a, lúc nào cũng nảy ra suy nghĩ không nên có! Hẳn là dược lực của thuốc này cực kỳ lợi hại, cho nên tình dục của ta cũng bị khơi dậy.
Hơn nữa khẳng định thuốc này đang trong phòng ta!
Phát giác được điểm này ta vội vàng tuần sát khắp nơi, vểnh mũi dùng sức ngửi, nhưng không có phát hiện gì. Trong gian phòng phiêu tán hương vị mê người, thay vì nói là mùi dược vật, không bằng nói là mùi động vật giống cái tản ra vào thời kỳ phát tình.
Cụ thể mà nói là đến từ trong ngực ta, trong cơ thể giai nhân đang ngọt ngào ngủ. . . Đậu xanh! Bảo đao! Đây không phải là lúc ngươi ra khỏi vỏ!
Ta đè khinh niệm xuống, đột nhiên phát hiện mùi ngọn nến không bình thường.
Không phải mùi không bình thường, mà là không có mùi.
Bình thường ta dùng nến thô mà toàn Lục Phiến môn dùng, luôn có mùi khó ngửi không nói rõ được, cho nên ta tận lực không châm. Đêm vừa đến, không phải tìm lão Hoàng đầu uống rượu đánh bạc, thì là đi hoàng cung tìm lão Đới, nếu không thì nằm xuống ngủ.
Nhưng hôm nay ngọn nến vô sắc vô vị -- có người hạ độc trong ngọn nến cho ta!
Nghĩ tới đây ta nổi giận, tên vương bát đản nào hạ! Biến Tô Hiểu thành như vậy!
Đúng lúc ta định tra rõ, ngoài cửa lại vang lên tiếng bước chân yếu ớt, dường như người tới cố ý bước nhẹ chân, nhưng không chậm chạp, mà bước nhanh đến trước cửa.
Đánh lén? Nhưng không giống. Người này không có một điểm sát khí.
Ngay sau đó truyền đến tiếng gõ cửa, đã muộn thế này không biết ai tới tìm ta.
Ta ác thanh ác khí nói.
"Tên hỗn đản đui mù nào! Ta đã ngủ!"
Hơn nữa trong phòng bị hạ xuân dược, lão tử đang phát hỏa ôm một giai nhân xinh đẹp đây, không muốn bị bạo cúc thì đi nhanh!
Ngoài cửa, thanh âm vốn nên anh phong hiên ngang có chút do dự.
"Minh huynh. . . Là ta."
Chết rồi! Công chúa! ?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười, 2018 19:23
còn thêm mấy trăm chương nữa may ra ms đuổi kịp tác
24 Tháng mười, 2018 13:03
cho mình hỏi bản gốc đến chap bao nhiều rồi
23 Tháng mười, 2018 09:06
Có đứa dịch free sang English, có thích đọc English hay ko thôi =)) https://lordobsidian.com/mkrl/
22 Tháng mười, 2018 12:08
Vuốt tai thôi mà thành sắc hiệp :))) sư bố ông main
22 Tháng mười, 2018 11:36
khả năng cao tác thích mấy vụ trap giống anime ,manga không để tô hiểu là gái
21 Tháng mười, 2018 16:57
chắc chắn tô hiểu là gái
21 Tháng mười, 2018 13:59
thằng main dở hơi.
21 Tháng mười, 2018 04:33
Không biết từ khi vô địch đã tóm đc lão sư phụ đánh trận nào chưa :)))
20 Tháng mười, 2018 21:55
Làm mấy chương ghen nhau này tốn công lực kinh /quy
20 Tháng mười, 2018 21:51
tô đắc kỷ =)) ghen kìa
20 Tháng mười, 2018 08:56
đọc cái này đôi lúc thấy giống gintama vãi cũng có hai đứa đệ lâu lâu lại dở hơi , đi theo một cao thủ vang bóng một thời trốn về ở ẩn bình thường như tên dở hơi mà lúc nghiêm túc thì cực kì bá
20 Tháng mười, 2018 08:52
tác nó chuyển chương kiểu cắt cảnh chứ không phải thiếu text đâu đọc kĩ sẽ thấy là nội dung vẫn liền mạch không hề bị đứt đoạn
20 Tháng mười, 2018 08:50
nội lực nhiều chả cần chiêu thức gì hết lấy lực phá xảo cứ tông thẳng là chết hết
19 Tháng mười, 2018 22:28
Khi max damage max speed max def rồi thì cần gì chiêu số nữa
Lao lên tay bo là xong à =))
19 Tháng mười, 2018 19:01
Main võ công cao nhưng không tinh thông nhiều chiêu số.
Chắc do đối địch thì dùng man lực đập bẹp là xong.
19 Tháng mười, 2018 18:16
Khổ, mình dùng raw chuẩn thì thiếu text đâu ra hả bạn
19 Tháng mười, 2018 15:42
Đau bụng vcđ =)))) , “ mau dùng lục mạch thần kiếm bắn chết ta đi “ mới sợ :))
17 Tháng mười, 2018 17:11
một đám đậu bỉ đi cùng nhau đọc hài vãi
15 Tháng mười, 2018 23:03
mình đọc mấy chương 7x cũng cảm giác như thiếu text vậy? Có ai có nguồn raw chuẩn cho mình với
12 Tháng mười, 2018 17:53
Nó chuyển cảnh như phim mà bác :))
12 Tháng mười, 2018 15:42
“Ngay chốc lát người của chúng ta bị Kỳ Lân vệ đánh chết đi sống lại. Ngay cả bác gái giặt quần áo và thằng nhỏ nấu cơm cũng không bỏ qua”. Đọc tới đoạn này em xin Quỳ =))))))
12 Tháng mười, 2018 15:11
à thôi mình check raw thì có vẻ phong cách viết của con tác là nhảy cảnh ko báo trước nên mình cứ cảm giác là thiếu text. mình xin rút lại comment :)
12 Tháng mười, 2018 12:13
Thiếu text với nhảy tình tiết chỗ nào bạn?
12 Tháng mười, 2018 09:06
mấy chương gần đây bị thiếu text nên đọc sang chương sau bị nhảy tình tiết -_-
11 Tháng mười, 2018 12:43
rồi cắn mỏ công chúa hay gì rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK