Vừa nghe nói sắp đánh nhau, ông chủ cửa hàng tạp hóa lập tức đóng cửa, che kín kẽ không dám lộ ra chút nào. Vùng này vốn quạnh quẽ, có mấy nhà đều vội vàng đóng cửa, để tránh gây chuyện thị phi, bỗng chốc đường đi đã trống trơn sạch sẽ.
Kỵ sĩ cầm đầu uy phong lẫm lẫm quát: “Còn muốn cướp ngựa của chúng ta, thật can đảm!” Hai chân thúc một cái, ngựa lại như thông linh. Con ngựa khoẻ cao lớn chạy tới như một cơn lốc đen.
Đại đao của kỵ sĩ chém xuống như gió, trực tiếp bổ tới chiếc cổ tinh tế như hạc của Bạch tổng quản.
Bạch tổng quản không hoảng hốt chút nào, thân thể mềm mại bỗng ngửa ra sau, sử dụng một chiêu số tương tự Kim Cương Thiết Bản Kiều, không ngờ thân hình như thủy xà uốn thành một đường cong mềm mại không tưởng. Nếu nam cao thủ võ lâm xuất ra chiêu số này, sẽ như kéo cung thành trăng tròn, ắt phải tích kình rồi quay về, lúc thân thể bắn về như mũi tên, chính là thời điểm phản công.
Nhưng tư thế của Bạch Liên lại rất khác biệt, eo nàng mềm dẻo như liễu bay theo gió, cho dù ngửa người ra sau, né tránh một kích trí mạng này. Đầu gối lại không cong bao nhiêu, không giống Thiết Bản Kiều truyền thống. Eo rắn khỏe khắn của nàng khẽ cong, bắp đùi tròn trịa dưới vải vóc căng chặt càng thêm mê người.
Các kỵ sĩ nơi xa thấy thế bất giác ngây người. Nhưng gia hỏa trước mắt thì không có thời gian thưởng thức, Bạch tổng quản ngửa người ra sau, đồng thời nhấc mũi chân lên, phát sau mà đến trước, đến mục tiêu nhanh hơn đao của kỵ sĩ này, chính giữa khuỷu tay hắn. Huyệt đạo kỵ sĩ trúng cước, chỉ cảm thấy cánh tay tê dại, đại đao tuột tay. Trong lòng mới thầm nghĩ: Thân pháp của nương môn này thật cao minh.
Bạch tổng quản sớm đã chuẩn bị xong, tay phải thuận lợi cầm cương đao, lưỡi đao hướng ra phía ngoài, thân thể phiên nhược kinh hồng xoay tại chỗ một vòng, đại đao văng ra một vòng ngân quang.
Trong nháy mắt vạn vật câu tĩnh.
Tiếp theo chỉ nghe hắc mã chạy qua bên người Bạch tổng quản hí dài một tiếng, kỵ sĩ trên ngựa đã tắm rửa trong huyết vụ. Phía sau áo đen lộ ra một vết thương sâu gần vài tấc, cơ hồ bị trảm đứt ngang eo. Hắc mã không thể dừng lại, tiếp tục bổ nhào về phía trước, kỵ sĩ đã rơi từ trên ngựa xuống, thành một bộ tử thi.
Bạch tổng quản giơ ngang đại đao, dương quang chiếu xuống thân đao, ngân mang lưu chuyển đong đưa, cộng thêm một bộ áo trắng, dung mạo tuấn mỹ, như người trong chốn thần tiên.
Bạch Liên cười lạnh nói: “Một chút bản sự, cũng dám động tới công công nhà ngươi?”
“Tiểu, tiểu ny tử này giết lão đại! Báo thù cho lão đại!”
“Chơi chết nương môn này!”
“Giết!”
Uy phong của Bạch tổng quản không thể chấn nhiếp, trái lại trêu chọc những phỉ đồ này. Nhưng không ngờ bọn hắn không cùng tiến lên, mà có chín người rút đao ra, thúc ngựa giao thoa vọt tới. Nhưng chỉ vây chúng ta lại, không vọt tới trước mặt. Bọn hắn ba ba một mạch hợp lại, quỹ tích hành động đầy quỷ dị. Dù kiến thức võ học của Bạch tổng quản uyên bác, cũng không thể nhìn ra đây là võ công gì.
Ta xem một hồi, cau mày nói: “Sát Mã Trận?”
Bạch Liên nói: “Đó là võ công gì? Vì sao cha gia chưa bao giờ nghe nói?”
“Đây không phải là võ công, mà là trận pháp.” Ta sờ cằm, hơi đăm chiêu nói: “Đây là một loại trận pháp dùng để bắt giữ liệt mã ở Bắc Cương. Đại khái là ba kỵ sĩ thúc ba con ngựa, lại có ba kỵ sĩ phía sau, quấn thành vòng lớn bao vây liệt mã không ngừng chạy ở giữa. Sau đó dần dần tiếp cận, thu nhỏ vòng tròn, đến khi kỵ sĩ phía sau có thể nhảy lên lưng liệt mã. Bọn hắn hàng phục liệt mã ngỗ ngược khó thuần như thế.”
Bạch Liên nghi ngờ nói: “Vậy vì sao gọi là Sát Mã Trận mà không phải Hàng Mã Trận.”
“Bởi vì bây giờ bọn hắn không hàng ngựa. Về sau, có võ sĩ Bắc Cương được loại trận pháp này gợi ý, dung nhập vào kỵ chiến, dùng xu thế bao vây dần dần tiếp cận, rút đao giảo sát. Thường có thể ba kỵ vây sáu kỵ, lấy ít thắng nhiều. Cho nên kỵ sĩ Bắc Cương rất am hiểu loại trận pháp này. Chẳng qua......”
Ta nhìn các kỵ sĩ dần dần tiếp cận, còn có hắc mã cường tráng dưới thân bọn họ, không ngờ là giống tốt của Bắc Cương. Ta kỳ quái nói: “Những người này đến từ đâu, vì sao lại có thuật cưỡi ngựa tốt như thế? Còn biết sử dụng Sát Mã Trận?”
“Còn muốn nói nhảm! Cẩn thận!”
Bạch tổng quản vừa dứt lời, lập tức cúi đầu, một đạo cương phong phất qua đỉnh đầu nàng. Nàng cúi đầu ung dung tránh khỏi đao thứ nhất, đao thứ hai của kỵ sĩ theo phía sau lại tới. Bạch tổng quản dùng đại đao trong tay đón đỡ, phát ra một tiếng keng, mà đao thứ ba, đao thứ tư lục tục đến. Nàng vung vẩy đại đao trong tay, va chạm với đao của mấy người áo đen, tạo ra điểm điểm hỏa hoa. Thành ra đưa lưng về phía ta, một người đại chiến mấy kỵ binh.
Mà cương đao của kỵ binh thứ nhất vừa rời khỏi nàng, đã tới đầu ta.
Ta không né tránh.
Mười phần nhẹ nhàng, nếu không lắng nghe căn bản sẽ không chú ý tới, hình như là tiếng băng mỏng vỡ vụn, xuất hiện trên thân đao của người áo đen.
Cơ hồ phải hoài nghi vũ khí mình xảy ra vấn đề, nếu không thì không thể giải thích kỳ tượng trước mắt, ánh mắt hắn tiết lộ tin tức như vậy. Nhưng ngay sau đó, nội lực từ thân đao rốt cuộc truyền lên người hắn, kinh mạch toàn thân như bị sét đánh, thân thể run rẩy kịch liệt, lập tức lăn xuống ngựa.
Một đao của hắn bổ vào chân khí hộ thân của ta, thế là bị chân khí phản kích. Ta không tận lực phòng ngự, cho nên nếu nội công có tu vi nhất định hẳn sẽ không tức tử. Ta tiến lên xem xét, mặc dù võ công người này toàn phế, nhưng quả nhiên còn giữ một hơi. Có khoảng ba mươi người...... Rốt cuộc đối phương là ai, vì sao lại có thủ hạ quy mô như vậy.
Sát Mã Trận thiếu một thành viên, không gom đủ số lượng ba ba thành chín, uy lực của trận pháp giảm lớn. Bạch tổng quản lấy một địch tám hoàn toàn không rơi vào hạ phong, đánh đến hổ hổ sinh uy, một đao phát ra thậm chí phải hai ba người chặn, muốn giải quyết bọn hắn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nàng vận chân như gió một cước đá bay bội đao trong tay một người, tiếp theo trở tay, đao vẩy lên rồi chém rơi vũ khí của một người. Cho dù trên ngựa dưới ngựa —— điều kiện không bình đẳng, tám người này vẫn không phải đối thủ của nàng. Có lẽ phải nói, may mà có lực cơ động của tám con ngựa, nếu không tám người này mà dùng võ công, sớm đã bị chém nát bét.
Lúc trước ta chưa nhìn kỹ võ công của Bạch tổng quản. Bây giờ xem ra, võ công của nàng chọn bách gia chi trường, coi trọng cương nhu như nhau, lực đạo có cả mau lẹ cương mãnh...... Ta tuyệt sẽ không nói, đây là bởi vì ta nhìn không hiểu nói bừa. Nhưng nói tóm lại, võ công của nàng rất mạnh không sai.
Nàng bị tám con ngựa vây ở giữa, không rảnh chú ý đến ta, ở giữa trận hô: “Minh Phi Chân, cha gia tạm không để ý tới ngươi, ngươi tự giải quyết cho tốt. Ta thu thập những người này xong, đương nhiên tới cứu ngươi! Chịu đựng cho ta!”
Ta đây vừa tản bộ, vừa hô to: “Được! Ta chờ ngươi ra!”
Mà cách đó không xa, hai mươi kỵ nhân mã còn lại, lại đứng một bên nhìn chằm chằm. Bọn hắn có đầy đủ lý do để không ra sân. Điểm này giống ta nghĩ như đúc. Kỵ sĩ Bắc Cương, nào chỉ am hiểu kỵ thuật võ thuật, đương nhiên còn phải có tiễn thuật mới được.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =))
Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic
Mời anh em vào xem =))
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta.
Lâu thì 2 tiếng một chương.
Tùy vào độ khó và dài nữa =))
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK