Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng thượng tức giận trợn trắng mắt: “Chủ ý gì thế! Hợp tác với Sát Liên, truyền ra ngoài còn nghe được sao!”

“Ngài có thể nặc danh a! Không phải ngài họ Lý pháp hiệu Nguyên Thánh sao? Ta cho ngài một cái tên, ờ, Lý Phương Trượng thế nào?”

“Lý Phương Trượng con mẹ ngươi! !” Hoàng thượng suýt lật bàn, gầm lên: “Hơn nữa của trẫm gọi là niên hiệu, không phải pháp hiệu! Hòa thượng mới có pháp hiệu!”

Lão thừa tướng khuyên nhủ: “Hoàng thượng, tĩnh tâm, tĩnh tâm.”

“Tức chết trẫm, thiện cái tai.”

“Tóm lại.” Hoàng thượng hít thở sâu mấy lần: “Chúng khanh gia đều ở đây, chúng ta thảo luận chi tiết vấn đề. Tỷ như trong sơn lâm, không thể bao vây, một mẻ hốt gọn bọn hắn kiểu gì......”

Ta cười khà khà nói: “Hoàng thượng, phóng hỏa đốt rừng a!”

Hoàng thượng: “Lăn! Lăn càng tốt càng xa! A hừ, trẫm bị ngươi chọc đến nói sai!”

Lần này là tức giận thật sự. Mắng chửi vỗ mặt một hồi a.

Sau đó còn nhỏ giọng nói thầm ‘Sao Đại La sơn toàn dở hơi, rốt cuộc Đại La sơn là danh môn chính phái hay thổ phỉ lưu manh a...... ‘

Ta vô cùng không vừa lòng.

Phương Trượng, nhói lòng a.

Không phải ta đây nghĩ chủ ý đối phó A Bất Lặc Tư cho ngài sao. Ngài hỏi những thuộc hạ khác a, bọn hắn có chủ ý cao như ta sao?

Vẻ mặt hoàng thượng hết sức phức tạp nói: “Minh Phi Chân, ngươi học được những sáo lộ này ở đâu?”

Long Tại Thiên híp mắt, âm dương quái khí thầm nói: “Quen thuộc hoạt động sơn tặc như vậy, không biết phải chăng từng làm sơn tặc.”

Ta ho khan nói: “Ờ, chuyện này, ở với phó tổng đốc lâu như vậy, học được chút da lông của phá án.”

Long Tại Thiên: “Hừ, thuần thục như vậy còn gọi là da lông, không rõ những người không biết như chúng ta gọi là gì?”

Ta lườm hắn: “Các ngươi gọi là rác rưởi.”

Long Tại Thiên giận đến nhảy lên nhảy xuống: “Hừ! Trước mặt hoàng thượng! Ngươi còn nói nhảm như vậy! Tên ngốc nhà ngươi, muốn quyết đấu phải không!”

Ồ! Lão tiểu tử này lại ngứa da! Ai cầm sợi mì cho ta, lần này ta xử lý ngươi như dùng đao tước diện!

Hoàng thượng vỗ trấn sơn hà một cái, cả giận nói: “Đủ rồi đủ rồi, ồn đến trẫm váng đầu hoa mắt. Gọi các ngươi đến Tĩnh Tâm trai này, là muốn các ngươi bình tâm tĩnh khí, ổn định tâm thần thảo luận. Ai còn ồn ào, phải chăng muốn qua chưởng với trẫm!”

Sắc mặt hoàng thượng ngưng trọng, tràn đầy khí phách của võ nhân giang hồ. Thấy cuối cùng chúng ta cũng yên tĩnh lại, mới chậm rãi nói: “Chuyện này can hệ trọng đại, không chỉ là tôn nghiêm của hoàng thất, thể diện của triều đình, Y Nhân với trẫm là tình như cha con. Môn hạ Thẩm gia chỉ còn một đôi mồ côi, nếu Y Nhân có sơ xuất gì, trẫm không mặt mũi nào gặp Thẩm huynh ở cửu tuyền. Hơn nữa, Quỷ Vực Đại Đạo đi tới Trung Nguyên, toan tính tất nhiên không nhỏ, cũng không thể không đề phòng.”

Quần thần cùng nói: “Hoàng thượng nói rất đúng.”

Hoàng thượng nói: “Về phần lời vừa nãy của Minh bộ đầu...... Cũng hơi có đạo lý. Nhưng có một ít...... Không thể dùng.”

Ta chớp mắt nói: “Vậy không tìm Sát Liên sao, Phương Trượng?”

Hoàng thượng trừng mắt nhìn ta, ta vội vàng trốn sau lưng thừa tướng, nếu không cảm giác lát nữa hoàng thượng sẽ cầm vũ khí đến.

“Sự tình khác còn có thể thương lượng, nhưng chuyện phát binh, lại tuyệt đối không thể. Binh không vào Bạch Vương thất quan chi địa, chính là minh ước đã định ra từ trăm năm trước. Địa giới Hồ Châu, đã là chỗ của Lạc Kiếm sơn trang. Lạc Kiếm sơn trang Lạc gia chính là đại doanh quân công của triều đình. Hàng năm, binh khí của triều đình đều sản xuất từ xưởng của bọn hắn, chính là một trong Bạch Vương thất quan triều đình cần lôi kéo nhất, tuyệt đối không thể khinh thường. Trẫm không thể tiên phong trái tổ chế, trần binh Hồ Châu.”

Thiết Hàn Y lão luyện thành thục, trầm ngâm nói: “Nhưng thánh thượng, A Bất Lặc Tư chính là một trong Tuyệt Thánh Thập Tọa. Nếu không có đại quân tiêu diệt, sợ rằng chúng thần không phải đối thủ. Không phải vi thần không thể hi sinh vì bệ hạ, nhưng chỉ riêng tam ti võ lâm xuất thủ, có thể đoán được chỉ là một hồi hy sinh vô vị mà thôi.”

Bình thường mà nói, lời giảm chí khí người khác như vậy, chủ thượng nhất định không cao hứng. Nhưng Thiết Hàn Y cũng là trung hậu chi ngôn, kết hợp với ấn tượng luôn chậm rãi nói chuyện, hoàng thượng lại thích.

Hoàng thượng ôn hòa nói: “Thế này chưa hẳn. Muốn chế trụ A Bất Lặc Tư, cũng không cần cầu ngoài, trẫm có một ứng viên.”

Long Tại Thiên ngạc nhiên nói: “Bản triều ngoại trừ Tuyệt Phong Tam Nhân ra, thì ít có cao thủ địch được Tuyệt Thánh Thập Tọa, hoàng thượng chỉ......”

“Không phải Tuyệt Phong Tam Nhân.” Hoàng thượng cười nói: “Lạc Kiếm sơn trang Lạc trang chủ luôn giao hảo với trẫm. Lúc còn trẻ từng có quá mệnh giao tình. Lạc trang chủ lừng danh thiên hạ, lúc thịnh niên cũng từng danh liệt Tuyệt Thánh Thập Tọa. Xếp hạng Tuyệt Thánh Thập Tọa mỗi năm năm mới đổi một lần, mười năm gần đây hắn say mê kiếm thuật, đã không đi lại trên giang hồ. Nếu không, với một tay thần kiếm đủ để danh liệt ba vị trí đầu thiên hạ, tất nhiên không kém A Bất Lặc Tư. Nhân số Quỷ Vực Nhất Hỏa có nhiều hơn nữa, dư tử lại không đáng nhắc đến. Cộng thêm nhân thủ của tam ti võ lâm các ngươi, chưa hẳn không thể đại hoạch toàn thắng.”

Lạc Kiếm sơn trang Lạc trang chủ, ta cũng từng nghe nói. Là một kiếm khách đương đại hiếm thấy. Nghe nói kiếm pháp cao siêu, năm đó đánh một trận bất phân thắng bại với lão Đao, đủ thấy bản lĩnh. Hơn nữa, hình như còn có giao tình với sư phụ ta. Chẳng qua hắn bế quan rất lâu, lúc hành tẩu giang hồ ta chưa từng chạm mặt.

Lão thừa tướng động dung nói: “Hoàng thượng nói, chẳng lẽ là Lạc trang chủ người xưng ‘Lạc Kiếm Phi Thần’? Từng nghe người này tinh thâm kiếm pháp, đã đến trình độ lăng không ngự kiếm, ngoài trăm bước lấy thủ cấp địch. Gần đây hắn phai nhạt khỏi võ lâm, giao toàn bộ sự vụ cho đời thứ hai quản lý, bản thân dốc lòng tu kiếm, đã có mười năm. Tuy thanh danh dần nhạt, sợ rằng tu vi còn phải hơn trước.”

Hoàng thượng gật đầu mỉm cười: “Chính là người này.”

Lão thừa tướng cau mày nói: “Nhưng nghe nói tính tình người này cao ngạo, bình thường khó mà gặp được. Trận chiến với Ma giáo năm đó, hắn cũng không ra mặt. Sợ rằng muốn mời được hắn xuất thủ, không dễ dàng a.”

“Không sai, đương kim thiên hạ, không quá ba người có thể mời được Lạc trang chủ. Một là Đao Ma có ước hẹn tử chiến với hắn, một là người cũ kết nghĩa anh em với hắn. Hai người này hành tung mờ mịt, không thể tìm được trong thời gian ngắn.”

“Đã là như thế, sợ rằng chuyện chọn người này......”

“Lão thừa tướng khoan đã, không phải trẫm đã nói có ba người sao? Người thứ ba mời được Lạc trang chủ, chính là người có quá mệnh giao tình với hắn —— trẫm!”

Nói nửa ngày, lúc ra câu này đắc ý dào dạt.

Thì ra muốn khoe khoang mối quan hệ của mình a...... Hoàng đế thật đáng thương a.

Lão thừa tướng cười nói: “Lão thần cũng từng nghĩ đến đây. Chỉ là tính cách người này cổ quái, nếu hoàng thượng bảo hắn tới kinh, có lẽ là chịu tới. Nhưng nếu hoàng thượng muốn thân phận như hắn, phối hợp hành động với tam ti võ lâm. Lão thần sợ rằng......”

“Chuyện này không cần phải lo. Trẫm đã suy nghĩ thích đáng.”

Phương Trượng đế a không, Nguyên Thánh đế mỉm cười, tính trước kỹ càng.

“Trẫm, tự thân xuất mã, mời hắn xuất thủ.” Hoàng thượng vuốt râu cười nói: “Lần này Trẫm sẽ vì Y Nhân, đích thân đi một chuyến. Trẫm muốn cải trang vi hành, giá hạnh Giang Nam!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
Quang Anh Luong
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
Hoaqin
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =)) Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
Quang Anh Luong
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
tatsuya2712
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
tatsuya2712
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
dpnkbpvn
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
vo danh 2
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic Mời anh em vào xem =)) http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
Quang Anh Luong
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
Hoaqin
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta. Lâu thì 2 tiếng một chương. Tùy vào độ khó và dài nữa =))
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
dpnkbpvn
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
Hoaqin
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
vo danh 2
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
Quang Anh Luong
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
Oebah Habeo
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
toicotoi
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
Quang Anh Luong
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
Alohawow
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK