"Minh Phi Chân." Thẩm Y Nhân cuối cùng vẫn là hỏi tới trên đầu ta, "Chí hướng của ngươi đây?"
"Trung quân ái quốc, báo ân triều đình, kiên quyết làm phó tổng đốc hảo thuộc hạ!" Ta nói một hơi con mắt nháy cũng không nháy, lại đưa tới bên người hai tiểu bằng hữu kinh ngạc còn có một trận miệt thị.
Hừ! Hai người các ngươi còn có mặt mũi miệt thị ta?
Kém chút bị các ngươi hại không có cách nào tại Lục Phiến Môn làm đến về hưu!
Thẩm lão đại dùng 'Tiểu tử ngươi nói hay' ánh mắt khen trước ta một chút, sau đó lại nói: "Phi Chân mặc dù không có ưu điểm gì, nhưng mà tại giang hồ lịch duyệt cùng nhân sinh kinh nghiệm vẫn là rất đáng được hai người các ngươi học tập, sau này các ngươi phải hỗ trợ lẫn nhau biết không?"
Vì cái gì ta luôn cảm thấy lão đại không phải đang khen ta. . .
"Vâng!"
"Thuộc hạ minh bạch."
Hai tiểu bằng hữu gật gật đầu, sau đó. . . Y nguyên đối ta quăng tới mười phần miệt thị ánh mắt. Lão tử vỗ mông ngựa cấp trên ảnh hưởng gì đến các ngươi!
"Tốt tốt, các ngươi sau này có nhiều thời gian quen thuộc lẫn nhau." Cấp trên của ta vỗ vỗ tay, cắt đứt giữa chúng ta lục đục với nhau đấu mắt, ưỡn ngực. . . Không thể không thừa nhận tại nàng ưỡn ngực một sát na kia ta nhìn nhiều mấy lần... Mấy lần... Tội ác cự nhục. . . Nàng nói: "Ta cũng đã sớm nói, ta sở dĩ muốn chiêu mộ người mới, vì cường hóa Lục Phiến Môn thực lực, tại trước mặt thánh thượng một lần nữa dựng nên hình tượng."
Thẩm Y Nhân mắt đẹp đánh trên thân ba người chúng ta: "Các ngươi biết bên người hoàng thượng võ lâm thế lực có ba cái. Kỳ Lân Vệ, Quân Vương Trắc, còn lại chính là ta Lục Phiến Môn. Nhiều năm qua chúng ta ba phái nhân mã tranh đấu không ngừng. Ngay từ Nhạn Thập Tam, không, còn lâu hơn thế, chúng ta đã tranh đấu. Tranh hoàng thượng tín nhiệm, tranh triều đình ủng hộ, tranh tại võ lâm tài nguyên. Nhưng vô luận như thế nào tranh, thế nào đấu, đều không có một phương triệt để ngã xuống.
Nhạn Thập Tam tại thời điểm , Lục Phiến Môn đã từng oai phong lẫm liệt, không ai bằng, nhưng Kỳ Lân Vệ cùng Quân Vương Trắc không có ngã. Về sau Nhạn Thập Tam không có ở đây, Lục Phiến Môn yên lặng mấy năm, Kỳ Lân Vệ rực rỡ hào quang, nhưng Lục Phiến Môn cũng vẫn là không có ngã xuống.
Cuối cùng, nguyên nhân là tại thánh thượng nơi đó. Thánh thượng sâu sắc minh bạch chế hành chi đạo, cũng biết cái gì gọi là nô đại khi chủ. Nhạn Thập Tam tại thời điểm , thánh thượng là làm như vậy. Nhạn Thập Tam không có ở đây, thánh thượng cũng là làm như vậy. Cho nên Lục Phiến Môn nhất định sẽ có lập lại uy danh một ngày."
Ta nghe nhiều như vậy, cơ hồ là vào tai trái ra tai phải. Ánh mắt sâu sắc tụ tập tại trên Y Nhân cô nương ngạo nhân núi non. . . Suy xét rất lâu, giống như so tiểu sư di còn. . .
"Minh Phi Chân, Minh Phi Chân, ta phải gọi ngươi mấy lần!"
"A?"
"Ta vừa rồi hỏi ngươi đây? Ai lớn?"
Ta không lưỡng lự trả lời: "Ngài lớn ngài lớn, đương nhiên là ngài lớn."
"Ngươi nói bậy bạ gì đó?" Thẩm lão đại cau mày, tức giận nói: "Ta là hỏi ngươi cùng Truy Nguyệt kiếm hiệp Liên Truy Nguyệt vào sư môn thứ tự, các ngươi ai lớn?"
"A? Tiểu lục tử? Hắn là tiểu sư đệ a."
Hỏng rồi!
Ta nhanh miệng quá nói hớ!
Quả nhiên bên cạnh hai tiểu bằng hữu đều cảm thấy kì quái. Tô Hiểu nháy nháy mắt to nhìn ta.
Đường Dịch càng là trực tiếp hiếu kỳ nói: "Liên Truy Nguyệt là danh liệt một trong Hắc Bạch Giám Thập Thất Giao Long. Trong thế hệ trẻ tuổi xem như là ít có cao thủ. Ngươi. . . Gọi hắn tiểu lục tử?"
Tại ta không biết thời điểm, tiểu lục tử lăn lộn phong sinh thủy khởi a.
Ba người lập tức hóa thân hiếu kỳ bảo bảo, ánh mắt sáng rực nhìn ta chằm chằm.
Ta cười ha hả nói: "Các ngươi quên sao? Sư phụ ta là Vô Sơn đạo nhân a. Liên sư đệ sư phụ là Đại La sơn chưởng môn a, ta làm sao có thể so? Ta chỉ là vào sư môn sớm hơn hắn mấy năm mà thôi." Ba người nghi ngờ dần dần tan đi, ta mới lại nói: "Nhưng hỏi cái này để làm gì?"
Thẩm Y Nhân trợn mắt nhìn ta một cái: "Lời của ta mới vừa rồi ngươi nghe không có nghe sao? Ta nói ngươi võ công quá kém, tìm ngươi các sư huynh đệ nhờ bọn họ dạy cho mấy món công phu phòng thân. Cho nên mới hỏi tới Liên Truy Nguyệt."
A a, thì ra là thế.
Nhưng võ công của ta kém?
Ta có chút không biết làm sao...
"Hôm nay nói tới đây thôi. Yên Lăng, Hiểu Hàn, các ngươi đi trước, Minh Phi Chân, ngươi lưu lại."
Ân? Chỉ ta lưu lại?
Hai tiểu bằng hữu hơi kinh ngạc nhưng vẫn là đi. Trong phòng chỉ còn lại ta cùng Thẩm Y Nhân.
Bốn bề vắng lặng, yên tĩnh không tiếng động, bên trong gian phòng cũng chỉ có ta cùng ta cự nhục cấp trên. . . Để cho ta gửi bản thảo, ta có thể viết hai bản bán chạy sách!
Khụ khụ khụ. . . Lại nói đi nơi nào.
Nàng hẳn là có chính sự muốn phân phó thuộc hạ, nhưng lại không yên lòng hai tên miệng còn hôi sữa kia đi.
Chậc chậc chậc, hai tiểu bằng hữu quả nhiên vẫn là non a.
Người lớn lên đẹp trai chính là không có cách.
Ta đến gần, hạ giọng: "Lão đại, muốn nói cái gì?"
"Ngươi đang nhìn lão nương ngực, đúng không?"
Đậu xanh! Ta đổ mồ hôi...
Không nghĩ tới nhắc tới cái này a! Ta khóc không ra nước mắt mà nhìn Thẩm Y Nhân.
Thẩm Y Nhân mê người gương mặt xinh đẹp thì mang theo một vệt nghiền ngẫm cười tủm tỉm nhìn ta chằm chằm: "Nói nha, ngươi vừa rồi có nhìn ta hay không?"
Ta bất đắc dĩ đành phải cắn răng gật gật đầu.
Nhưng cái này còn không có kết thúc, Thẩm Y Nhân khẽ cắn môi đỏ, dụ hoặc hỏi ta: "Vậy ngươi đang nhìn ta chỗ nào?"
Đậu xanh a! !
Cạm bẫy, cạm bẫy! Cái này không có cạm bẫy ta không họ Minh a!
Nhưng ta có thể làm sao. . .
"Ngực." Ta vẫn nghiến răng trả lời.
Thẩm Y Nhân khẽ cười một tiếng, hơi thở như lan: "Đẹp mắt không?"
Ta quỳ! Độc thân cẩu chịu một vạn điểm bạo kích. . .
Không nên hành hạ chó a tỷ tỷ! Ngươi còn không bằng thưởng ta một cái Đoạt Mệnh Truy Hồn Thoái đây!
Ta cơ hồ là chảy ra huyết lệ đau xót trả lời: "Đẹp!" Tiếp theo nhắm mắt lại chờ đợi trên vật đó đau đớn một kích.
Thẩm Y Nhân lại tùy ý vén tóc, hờ hững nói: "Nam tử hán đại trượng phu, nhìn liền nhìn, ta còn có thể ăn ngươi sao?"
Cái gì? !
Không đánh ta?
Xin cho phép ta gọi ngài là Thẩm lão đại a! Lòng dạ của ngài, thật sự là rộng lớn hơn ta tưởng tượng nhiều lắm.
Cái này chẳng lẽ chính là. . . Cấp trên cùng thuộc hạ luyến tình bắt đầu?
Ta hơi mỉm cười, Thẩm Y Nhân mê người nháy mắt mấy cái, ta lại lần nữa mỉm cười.
Sau đó một cái nghiên mực liền tinh chuẩn đập vào mặt ta. . .
"Nhưng mà đánh ngươi vẫn là phải đánh. Phải cho ngươi biết ai là cấp trên ai là thuộc hạ." Thẩm Y Nhân đối bị đập khom lưng xuống ta cười nhẹ: "Nhưng ngươi ngược lại là trung thực. Đối với những tên hèn nhát muốn chiếm lão nương tiện nghi lại không dám thừa nhận kia, ta đều thưởng bọn hắn đoạn tử tuyệt tôn thoái, để bọn hắn về sau qua chút thanh tĩnh vô vi ngày."
Vậy ta thật sự là cảm ơn ngươi a. . .
"Ngươi cũng đi thôi. Còn có, đừng trong đầu lúc nào cũng là chút không khỏe mạnh sự tình."
"Vâng, thuộc hạ đã bị đánh tỉnh."
"Vậy là tốt rồi." Nàng thở dài, đấm bóp bả vai: "Vất vả một ngày, mệt chết ta."
Ta rất tự nhiên gật gật đầu: "Ngài mệt mỏi là đúng, ngươi xem một chút ngươi gánh vác. . ."
"Gánh cái đầu ngươi, ra ngoài!"
Sau đó ta lại bị nghiên mực đập vào mặt...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng mười một, 2018 00:59
Liên quan đến em tuyết chăng
12 Tháng mười một, 2018 19:09
ngày nhỏ thì tỏ ra băng lạnh thêm tí trung nhị lại còn thất tình giờ thì như cá chết lại tham tiền thay đổi 180 độ luôn
12 Tháng mười một, 2018 18:25
quan trọng là khí chất :v
Chứ đen với trắng tùy theo nội công sử dụng cũng khác rồi mà.
VÍ như dùng Hàn Băng thì thành trắng, Thuần Dương thì thành đỏ :v
12 Tháng mười một, 2018 14:36
Có bác nào dùng QT 2013 mà bị hiện tượng lẹm chữ khi bôi đen từ có chữ đ, y vv không?
Lắm khi bôi lệch từ khó chịu quá :(
12 Tháng mười một, 2018 14:04
mé lúc thì tóc đen lúc thì tóc trắng đổi màu tóc do vận công hay hóa trang nhỉ
12 Tháng mười một, 2018 14:02
người khiến cho phi chân lão đệ quyết định thoái ẩn giang hồ đó
12 Tháng mười một, 2018 07:33
khả năng là gia nhập vô pháp vô thiên nhai vì gái khá cao
11 Tháng mười một, 2018 23:18
15, 16 tuổi đã thất tình
Không rõ là lúc đó đã xong Vô Pháp Vô Thiên nhai chưa
Nếu là sau VPVT thì có lẽ Tuyết là người Thần Nguyệt giáo, còn không phải thì chịu =))
11 Tháng mười một, 2018 23:12
Chắc là người yêu gì đó của main =))
11 Tháng mười một, 2018 19:18
hóa ra ngày nhỏ phi chân tóc bạch kim thêm tí trung nhị tỏ ra lạnh lùng thờ ơ thất tình bảo sao giờ xuống núi không mấy người nhận ra khí chất thay đổi 180 độ thế cơ mà
11 Tháng mười một, 2018 18:33
Cứ nhẹ nhàng thi thoảng lại chọc cười như này thì thật tốt :))
Bác cv làm tốt quá làm mình ngại đọc từ bản raw thô :))
11 Tháng mười một, 2018 17:46
tuyết là ai nhể?
11 Tháng mười một, 2018 17:03
Main mà ra từ đầu, mỗi đứa một vả thì làm gì có truyện bác =))
11 Tháng mười một, 2018 16:55
Main giống saitama nhỉ, người khác đánh nhau còn mình thì dạo chơi loanh quoanh.
Chắc đợi đánh gần xong mới chịu ra mặt.
11 Tháng mười một, 2018 15:46
Các bố đọc lại hộ cái, công chúa là Nga Mi chiến. Nga Mi chiến thì đếch sợ ai
11 Tháng mười một, 2018 13:43
lúc phi chym 14 15 tuổi đã có võ công ngang ngửa chưởng môn hoa sơn rồi. sao không bảo vô lý đi.
11 Tháng mười một, 2018 13:18
bác nên nhớ chính Hoàng Thượng võ công cũng khá cao nha và độc chiêu trị thương gia truyền nữa.
11 Tháng mười một, 2018 13:01
So kiểu này thì dàn nhân vật chính trong kiếm hiệp vứt hết :)) Đoàn Dự, Hư Trúc, Vô Kỵ toàn đám nhóc vắt mũi chưa sạch mà bán hành cho tiền bối võ lâm như đúng rồi :lol:... ở đây còn chưa biết con công chúa này sư thừa là ai, kỳ ngộ gì, thiên phú ra sao bla bla... hoặc tương đồng hơn là con Chu Chỉ Nhược với con nữ áo vàng đấy, được ít bí kíp với sư thừa bá (vợ chồng DQ) cũng đủ bán hành cho phần lớn võ lâm tiền bối rồi...
11 Tháng mười một, 2018 12:21
Tác chẳng giải thích rồi rồi rồi: "Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí"
11 Tháng mười một, 2018 11:58
công chúa vốn được vua chiều nên cho học võ từ nhỏ đầu tư tiền của thuốc quí các kiểu nên trẻ tuổi võ công cao là đương nhiên chưa kể vũ dạ nó đánh nhau với thằng cha hộ vệ gần toi rồi gặp cao thủ như công chúa chả thua thì sao
11 Tháng mười một, 2018 11:16
Đi du học ? Chẳng qua cũng là theo chân thầy đi du ngoạn giang hồ lịch lãm. Chẳng lẽ mấy thứ đó Nam Tuấn Phi gần 1 đời lăn lộn giang hồ chẳng lẽ thiếu hay sao ? . Tại hạ nói ở đây là võ công, Nam Tuấn Phi có thể leo lên chức đó dù là chủ tu khinh công cùng ám khí thì võ công cùng thực chiến của hắn chắc chắn cũng phải rất mạnh. Lại nói chịu thua thiệt 1 tiểu oa đi theo chân thầy vài năm ?
11 Tháng mười một, 2018 08:36
vũ dụ nó chủ tu là ám khí đánh lén cùng khinh công nên ám sát tất nhiên có tiếng rồi còn công chúa nó được nhà đầu tư cho thầy giỏi đi du ngoạn giang hồ nên tất nhiên là trẻ tuổi mà võ công cao cường rồi
11 Tháng mười một, 2018 02:23
đề nghị đọc truyện thì cố gắng đọc kỹ và đọc hiểu. du học mấy năm rõ ràng đấy thôi.
11 Tháng mười một, 2018 02:20
không đọc kỹ à? cháu nó được gửi đi du học về. ok.
11 Tháng mười một, 2018 00:57
Nam tuấn phi được mỗi cái khinh công mà bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK