Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại Phi Ngư bình.

Dưới ngự đài, tiếng mắng bài sơn đảo hải. Trên ngự đài, ngay cả lính liên lạc cũng cho mình một đáp án ô long.

Trừng Không quân nổi trận lôi đình, đang muốn đi lên dùng võ nghệ tinh thục mình tập luyện nhiều năm so tay với tên tiểu binh này. Long Tại Thiên vội vàng kéo Tranh vương lại: "Điện hạ điện hạ, bớt giận. Lại nghe thần một lời."

"Không được, tiểu tử này hắn muốn ăn đòn!" Trừng Không quân ôn nhuận như ngọc không quan tâm thủ hạ đại tướng quân khuyên can, chỉ vào tên lính liên lạc không ngừng la hét: "Ngươi qua đây! Qua cho bản vương! Bản vương chấp ngươi một tay! Ta không tin tính khí nóng nảy của ta hắc!"

Lính liên lạc kia vốn cũng không phải chính quy quân chế, chỉ là tư binh lấy tiền, từ trước đến nay lệ thuộc Minh Đồ, lập tức cúi đầu đếm ngón tay, giả bộ như không nghe thấy gì.

"Ai nha ngươi giả ngu với bản vương sao! Ta không đánh ngươi, ta đập chết ngươi! Đừng cho ta cà chua, không tiện tay! Quả cam của ta đâu?"

"Điện hạ, điện hạ, điện hạ! Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!"

Tranh vương bị tên tiểu binh kích thích cho càng thêm tức giận, Long Tại Thiên ở bên vỗ lưng rồng của điện hạ, thuận khí cho hắn.

"Một tên nô tài, điện hạ so đo với hắn thì có ích lợi gì a. Thần có một lời bẩm báo."

Tranh vương thở phì phò, được Long Tại Thiên an ủi mới khá hơn một chút, nhưng vẫn liếc mắt nhìn tên tiểu binh kia.

"Tính tình nóng nảy của ta, nếu không phải Long khanh biện hộ cho ngươi, ta cho ngươi biết. . . Hừ, Long khanh mời nói."

"Điện hạ, chỗ mấu chốt không phải những binh tôm tướng tép này. Đương nhiên, những giang hồ tạp binh này, đến cùng vẫn không sánh bằng tinh binh dũng tướng của chúng ta."

Tranh vương nghe được 'A a a, nói có đạo lý' liên tục gật đầu.

Phục Tượng nghe xong dựng thẳng lông mày, hắn khác với những tư binh này, tương lai muốn ỷ lại triều đình cùng Tranh vương, Long Tại Thiên này cũng quá hại người, mỗi câu nói ra đều muốn làm tổn thương tinh anh Minh Đồ. Trong lòng Phục Tượng thầm mưu tính, phải tranh thủ thời gian thể hiện trước mặt Tranh vương. Lúc nghĩ như vậy, bất bình chi khí mơ hồ tăng lên.

Lấy địa vị trên giang hồ của Minh Đồ, lấy bản sự của Phục Tượng hắn, trước đây, lúc tranh thủ hảo cảm của Tranh vương có thể nói là thuận buồm xuôi gió. Hơn phân nửa kế hoạch trợ giúp Tranh vương thượng vị là xuất từ đầu óc của hắn. Một tên Long Tại Thiên nho nhỏ há có thể là đối thủ. Nhưng hắn lại bị tên tiểu nhân này dùng thủ đoạn kéo chân sau, mới nói mấy câu mà địa vị quân sư của mình không còn sót lại chút gì. Còn bị hắn dùng tiểu bang phái thủ pháp, phân rõ ra hai loại bè cánh là giang hồ phái cùng triều đình phái. Mà trước khi Phục Tượng triệt để tiến vào triều đình, chỉ sợ lạc ấn giang hồ trên thân đã cho hắn ăn đủ. Không khỏi thầm lo lắng.

"Điện hạ, chỗ mấu chốt, là ở cao thủ trốn trong Ngự Thiện phòng a." Nói đến đây Long Tại Thiên kéo dài ngữ điệu: "Với hành động cơ mật của chúng ta, những người có năng lực trong hoàng cung đều đã ở nơi này. Hơn nữa trải qua vi thần tự tay xử lý, điều này đương nhiên ngài biết đúng không? Đây là một công lao nho nhỏ của vi thần đúng không?"

Tranh vương gật gật đầu: "Đúng vậy a, đúng vậy a, đương nhiên là vậy."

"Đúng đúng đúng, thôi đừng nhắc lại nữa, đừng đề cập đến chuyện đây toàn là công lao của vi thần nữa."

"Ai, Long khanh khiêm tốn!"

Phục Tượng ở một bên nghe được, cằm cũng sắp rớt xuống : Ta chưa từng gặp ai mặt dày vô sỉ như ngươi!

"Vi thần muốn nói chính là, chúng ta đã khống chế được cao thủ trong hoàng cung, nếu như lọt một người sợ là sẽ sinh ra biến hóa gì đó. Những người trong giang hồ này, thật không rõ bọn hắn biết làm cái gì? Bất kể thế nào cũng phải khống chế được nơi đó."

"Có thể có cao thủ thần bí gì trốn ở Ngự Thiện phòng?" Tranh vương khịt mũi coi thường, "Hoàng cung là nơi bản vương lớn lên, Ngự Thiện phòng có cái gì ta còn không biết sao? Nồi bát muôi chậu bọn hắn còn biết rửa, đao thương kiếm kích ngay cả cầm bọn hắn cũng không cầm được."

"Có câu đại ẩn ẩn tại thành thị, điện hạ không thể không đề phòng a."

"Cái này. . . Nói cũng có đạo lý. Theo Long khanh thấy, phải làm thế nào?"

"Vi thần là một quân nhân, đương nhiên. . ."

Phục Tượng đột nhiên đi ra một bước chắp tay nói: "Khởi bẩm điện hạ, lão. . . Thần nguyện đi xuất thủ bắt sống kẻ này. Lấy đầu hắn đặt nền móng cho tân triều Trừng Không quân ta!"

Tranh vương vui vẻ nói: "A? Phục Tượng ngươi. . ."

"Phục lão sư hữu tâm rồi." Long Tại Thiên lại ngắt lời, nghiêm mặt nói: "Ta cũng biết, đây vốn là nồi của ngươi. Thủ hạ ngươi vô năng, không đối phó được người ta, không phải là đả thương thể diện của Phục lão sư ngươi sao? Thế nhưng đây là quốc gia đại sự a, làm sao có thể bởi vì ân oán cá nhân mà tham gia đây."

Trong lòng Phục Tượng tức điên: Long Tại Thiên! Lão phu sớm muộn cũng thiên đao vạn quả ngươi!

Còn không đợi Tranh vương nói, Long Tại Thiên lúng túng nói: "Nhất định phải phái ra một ít tinh binh đáng tin, có hiệu suất, còn phải dũng mãnh hơn người, đáng tiếc chính là không tìm thấy người a."

Tranh vương nghe xong mấy chữ 'Tinh binh dũng mãnh hơn người', đột nhiên thông suốt: "Tại sao không có? Những cấm quân thủ hạ của bản vương không phải là một chi tinh binh sao?"

Long Tại Thiên vỗ tay nói: "A! Hoàng cung có ngoại địch, điện hạ phái cấm quân khu trục, quả nhiên là vương giả chi phong!"

Tranh vương nghe xong cảm thấy đúng là kế hay, lập tức triệu tập nhân mã, phái ra hơn phân nửa cấm quân đang trông coi chúng võ sĩ, đi Ngự Thiện phòng tìm cao thủ thần bí kia.

Long Tại Thiên được Tranh vương sủng tín, dương dương đắc ý liếc qua Phục Tượng.

Phục Tượng trừng mắt nhìn hắn, trong lòng sầu muộn vô cùng, hậm hực không phát tiết ra được. Hắn lập cũng không chỉ một đại công lao này, cục diện ngày hôm nay chẳng những là hắn dốc hết tâm huyết thiết kế. Thậm chí còn có một tên Dạ La bảo chủ mạnh mẽ tột đỉnh, Phục Tượng phí bao nhiêu tâm huyết mới loại trừ được hắn. Nhưng Tranh vương lại không biết. Tranh vương căn bản chưa từng nghe nói đến Dạ La bảo gì đó, đương nhiên không thể biết khó khăn trong đó.

"Vương giả chi phong? Hắc, buồn cười."

Lúc Tranh vương đang vui mừng hớn hở, nghe được một giọng nữ thanh lãnh như gió động chuông, như ngọc gõ băng.

"Ngươi làm nhi tử, vì hoàng vị ngay cả lão tử mình cũng bắt." Chỉ thấy Thẩm Y Nhân ngồi uể oải suy sụp dưới đất đang lạnh lùng trừng mắt nhìn Tranh vương, khóe miệng hé ra một nụ cười lạnh: "Ngươi ngay cả người cũng không xứng làm, còn vương giả chi phong cái gì?"

Nghe được câu nói này, đám vương công đại thần cách đó không xa sợ hãi vô cùng, đây là đâm thẳng vào chỗ đau trong lòng Tranh vương. Tranh vương cắn răng, bước lên một bàn tay đập tới, ba một tiếng, một bên mặt thanh tú trắng như tuyết của Thẩm Y Nhân đã bị sưng đỏ.

"Tiện nhân! Thu hồi lời của ngươi, nếu không mặc kệ ngươi có thân phận gì, hôm nay bản vương cắt lưỡi ngươi!" Tranh vương nắm tóc nàng: "Nói! Nói ngươi sai! Nói từ nay về sau Thẩm Y Nhân ngươi sẽ thần phục ta."

Thẩm Y Nhân toàn thân bất lực bị Tranh vương đánh phủ phục trên mặt đất. Nàng vốn cao hơn nữ tử bình thường, lưng thẳng tắp, hai chân thon dài. Nàng vừa ngã trên mặt đất, không chỉ là một đôi ngọc lê thơm nức đè lên mặt đất, từng vòng mềm mại, mập mạp, trắng sữa như đậu phụ khuếch tán ra ngoài, ngay cả đường cong chỗ mông eo cũng động lòng người vô cùng.

Nàng thống khổ chau mày, lộ ra vẻ hồ mị như chồn hoang.

Phục Tượng thấy vẻ phong tình động lòng người như vậy, bỗng nhiên bụng dưới khô nóng một trận, tà hỏa nổi lên: Yêu tinh mê chết người không đền mạng như vậy, sao có thể để Long Tại Thiên đắc thủ.

Tranh vương nắm tóc nàng, lạnh lùng quát: "Nói!"

". . . Buông tay ra." Thanh âm bị tóc dài ngăn lại, có chút rầu rĩ, nhưng lại có sát ý: ". . . Ngươi không muốn mẹ ngươi thiếu một đứa con trai, thì buông tay ra."

Tranh vương không nghĩ tới, trong tình huống này mà ngạo khí của nàng vẫn không giảm. Trong lòng nộ ý đại thịnh, chỉ nghe Phục Tượng bên cạnh đột nhiên hiến kế: "Điện hạ, nữ nhi này không biết điều, hôm nay xúc phạm điện hạ, thực sự tội đáng chết vạn lần."

"Không được, nàng chính là công thần chi hậu, lại thân cư cao vị." Tranh vương vẫn có mấy phần thanh minh, biết cái gì nên làm cái gì không nên làm, "Bản triều còn chưa có đao giết quan viên bực này."

Nhưng Phục Tượng vốn lấy lui làm tiến, Long Tại Thiên vừa thấy thần sắc giống như cười mà không phải cười của Phục Tượng, lập tức biết không ổn, muốn ngăn cản nhưng không còn kịp rồi.

"Thì ra là thế. Nhưng mà nàng này xúc phạm điện hạ như thế, không giết cũng không thể bỏ qua."

Phục Tượng cười nói: "Nữ nhân này không có ưu điểm gì, nhưng là mỹ nhân nhi hiếm có. Thần đề nghị. . . Không bằng, biếm nàng vào kỹ tịch, đi làm quan kỹ, học cách hầu hạ nam nhân, cũng tiện thu liễm tính tình ngang bướng của nàng!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
24 Tháng mười hai, 2018 16:49
Main cứ chối nhưng bá hơn sư phụ cmnr :v ít nhất lão này còn chưa dám vào hẳn cung thi phò mã :))
Hoaqin
24 Tháng mười hai, 2018 10:32
Đường Dịch cho về với Tư Phủ =))
dpnkbpvn
24 Tháng mười hai, 2018 10:11
thế còn Đường Dịch XD
tuanti1997qn
23 Tháng mười hai, 2018 23:10
Tiểu sư di của lão Phi Chân bá quá mức rồi. Lão mà ko lo đẩy sớm chắc còn ăn hành dài.
Quang Anh Luong
23 Tháng mười hai, 2018 20:27
pha này KVT dễ bị đánh chi què giò rồi :v vẫn nhớ lão Phi Chân bảo ai thò mặt vào Dạ La thư thì nhất định phải phế mà lại
Hoaqin
23 Tháng mười hai, 2018 17:50
Vợ cả sư di, vợ hai lão đại, vợ ba vợ bốn 2 công chúa, vợ 5 Bạch Liên, vợ 6 Tô Hiểu =)) Vài slot sau cho mấy người nữa, tầm chục vợ là ok
Hoaqin
23 Tháng mười hai, 2018 16:14
Sau này một slot trong hậu cung là đẹp =))
dpnkbpvn
22 Tháng mười hai, 2018 18:46
Tô hiểu dễ thương max level r
Hoaqin
21 Tháng mười hai, 2018 08:52
Truyện này phải mua ảnh scan đấy bạn ơi =))
54321zxcv
21 Tháng mười hai, 2018 08:43
bác có link truyện chữ ko. em vật thuốc quá
qtrung2511
17 Tháng mười hai, 2018 21:28
chắc là thế rồi.
firefox123
17 Tháng mười hai, 2018 20:38
Thằng này hái hoa hái cả cụm, ăn thịt ăn cả bát thế này thì họ Lý đổi luôn thành họ Minh cho nhanh nhỉ
Gingi
17 Tháng mười hai, 2018 20:35
99.99% là như thế rồi :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười hai, 2018 20:23
Đừng bảo phò mã mà con công chúa nói là Phi Chân giả dạng đấy nhá :v
dpnkbpvn
15 Tháng mười hai, 2018 21:56
Dăm ba thằng malay đòi ngáng chân rồng vàng
vo danh 2
15 Tháng mười hai, 2018 21:30
Người ta đi bão , ông ở nhà dịch truyện cho ae , thấy ấm lòng nhẹ , klq nhưng vn vô địch rồi , ae ơiiii......
haloween12
15 Tháng mười hai, 2018 20:34
đệt phò mã là main =))
Alohawow
14 Tháng mười hai, 2018 22:01
toàn chiêu khắm éo chịu đc :))
toicotoi
14 Tháng mười hai, 2018 21:59
chân giò của ta không ai giành được :))
dpnkbpvn
14 Tháng mười hai, 2018 00:55
Hmm, Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2018 21:40
đoạn nhảy vực cũng chỉ nhắc tới lão tứ thôi :v ngũ sư muội và tiểu lục tử ít nói tới
Hoaqin
13 Tháng mười hai, 2018 20:51
Main bảo đè xuống chưa nói đây :v
haloween12
13 Tháng mười hai, 2018 19:47
chưa thấy nhắc tới sư muội nhỉ
vo danh 2
12 Tháng mười hai, 2018 21:25
Lão phu chung ngưng ... Chiêu này khốn nạn nha ... Vô sỉ vô địch thiên hạ nha
Quang Anh Luong
12 Tháng mười hai, 2018 00:51
chán bác ***, hứa hôn với kim vương tôn là tỷ tỷ nó, mà biết đâu nó bịa chuyện thì sao? Chỉ thuận nước đẩy thuyền theo phỏng đoán của Phi Chân thôi :v
BÌNH LUẬN FACEBOOK