"Cười, cười em gái ngươi a!"
Công chúa một bạt tai rồi lại một bạt tai, ta giở trò với nàng đêm qua, nàng không thể không ngại. Lúc đánh ta chân mày đầy anh khí vẫn nhíu chặt, ánh mắt sắc bén trợn lên nhìn ta.
Trong ánh mắt hơn phân nửa là trách cứ cùng thất vọng, cũng chỉ có một hai phần xấu hổ. Nữ tử thông thường, nếu bị nam tử xa lạ giở trò, khẳng định lau nước mắt hoặc là khóc trời đập đất, hô to gọi nhỏ như tiểu tức phụ bị ủy khuất. Cô nương hơi lợi hại thì bạo tạc tại chỗ, đánh nhau chết sống như xù lông.
Thẩm lão đại chắc chắn không nói nhiều lời một cục gạch đập nát trứng nam nhân kia. Gặp phải tình huống này, tiểu sư di chắc chắn cười nhẹ nhàng hỏi ngươi là ai, nhân lúc hắn không chú ý một đao cắt xuống làm hắn đoạn tử tuyệt tôn (Có đôi khi nụ cười của tiểu sư di ta nhìn cũng sợ. . . )
Nhưng chỉ có công chúa dường như không quá để chuyện này trong lòng, nàng không quan tâm mình bị chiếm tiện nghi, mà cảm thấy thất vọng với ta.
Đột nhiên có cảm giác phải tự kiểm điểm. . . Nhưng đây không phải ta tự nguyện a! Rõ ràng ngươi cầm tay ta. . . Tốt a, nếu là nồi của tiểu sư di, vậy để ta cõng đi.
Ta sờ đầu: "Xin lỗi điện hạ, đều do ta không tốt, không thể kịp thời phát hiện ngọn nguồn, bắt kẻ xấu. Ta cũng không nên cười, đây là đại sự với nữ tử, ta quá sơ ý."
Kỳ thực, trong chuyện này cũng có một nửa là nồi của ta.
Bởi vì muốn bắt người hạ độc, ta cố ý không tắt ngọn nến có Ngũ Thải Mị Tâm Đan, nếu không cũng không dẫn được tiểu sư di ra. Bởi vậy chuyện chiếm tiện nghi công chúa, ta vẫn cảm thấy hơi áy náy.
Dường như công chúa không ngờ ta sẽ xin lỗi thẳng thắn như vậy, cũng ngẩn ra, yên lặng nghĩ một lát, mới ngước mắt lên, bình tĩnh nói: "Thật sự có kẻ xấu như lời ngươi nói sao? Tối hôm qua ngươi đuổi theo, nhìn thấy người nào? Là nam hay nữ cao thấp béo gầy, vì sao muốn hại ngươi?"
"Tối hôm qua ta đuổi theo, người hạ độc che mặt áo đen, khinh công lại cao. Hắn đi từ nóc nhà, ta chạy ra ngoài truy đuổi một đêm, nhưng cuối cùng không thể đuổi kịp."
Lời giải thích này cũng hợp tình hợp lý, nhưng công chúa lại không tin chút nào, ôm hai tay. Núi non sung mãn bị vai tuyết vòng quanh, nhưng hình dạng không cải biến bao nhiêu, hiển nhiên chất nhũ vô cùng cứng chắc. Cộng thêm đêm qua công chúa đại phát cuồng tính, trâm rơi tóc rối, quần áo không chỉnh tề, chúng ta đang trên giường thả rèm, động tác này thật là đủ nhìn.
Nhưng công chúa không chú ý dáng vẻ của mình vô cùng trêu người, nghiêm trang nói: "Minh Phi Chân, ngươi nói thật với ta. Nếu khinh công đối phương cao, ngươi chỉ chạy làm sao đuổi kịp? Huống chi đuổi một đêm? Còn có, ta đến căn bản là ngoài ý muốn, không ai có thể biết. Vì sao đối phương muốn hạ dược vật phong nguyệt trong tình huống không ai vào phòng ngươi?" Logic của công chúa rất rõ ràng không sai.
Nhưng tiểu sư di hạ dược cho ta, không phải muốn hạ cho các ngươi, là hạ cho chúng ta a! Tiểu sư di hạ cho hai người nàng và ta a! Ai biết hơn nửa đêm ngươi cùng Tô Hiểu đều chạy vào phòng ta. Đây mới là ngoài kế hoạch a.
Không không không, đừng nghĩ sai, tiểu sư di không hạ dược để làm chuyện xấu hổ rất vui vẻ nhưng không thể nói với tiểu hài tử. Mà muốn dùng Ngũ Thải Mị Tâm Đan làm tự bạch tề, muốn hỏi ta mấy vấn đề a.
Đoán chừng chuyện ta trở thành chuẩn phò mã truyền ra ngoài, tiểu sư di đứng ngồi không yên, muốn hỏi ta có cưới công chúa không.
Đây thật là. . . Phò mã có gì tốt, cũng không phải chưa từng làm qua. . . Vì sao tiểu sư di lại thấy ta sẽ muốn làm phò mã a.
Nhưng công chúa thấy ta không trả lời được, ánh mắt càng lăng lệ.
"Chi bằng nói, đây là vật phẩm tư nhân ngươi dùng để lừa bịp nữ tử? Lục Phiến môn đại viện phân hai bên, bên kia chính là chỗ nữ khoái. Y Nhân đã nói với ta nàng tuyển chọn tỉ mỉ, tự tay rèn luyện ra gần trăm nữ khoái, trong đó không thiếu nữ tử mỹ mạo. Ngươi muốn làm như vậy đúng không!"
Công chúa càng nói càng chắc chắn, lửa giận trong mắt càng hừng hực.
Thiên đại oan uổng a!
Ta biết công nghệ cao cấp bỏ dược vật vào nến, nhưng không thể bởi vì ta biết mà xử oan người như thế a! Tiểu sư di thông minh khéo léo hơn ta a!
Hơn nữa, những đại tỷ nữ khoái được Thẩm lão đại điều giáo hung hãn vô cùng, đoán chừng ra trận đánh trận cũng không có vấn đề gì, ai muốn trêu chọc các nàng a!
"Ta đã minh bạch." Công chúa sa sầm khuôn mặt nhỏ, ánh mắt vốn đầy uy nghiêm càng sắc bén, "Ta từng điều tra ngươi, ngoại trừ nghe nói ngươi thích nam nhân ra. . ."
"Này! Này hôm qua đã nói rõ ràng a!"
"Ngậm miệng! Nói rõ ràng cái gì!"
Công chúa tức giận giơ tay chính là một quyền! Chính giữa lỗ mũi! Ta đau đến che mặt.
"Bằng chuyện ngươi từng làm với ta, chỉ có thể chứng minh ngươi thích cả nam nữ mà thôi!"
Ai thích cả nam nữ a! Ai khẩu vị lớn như vậy a! Chín thành tin tức ngươi nghe được đều có thành kiến với ta, một thành còn lại căn bản là nói hươu nói vượn a!
"Hơn nữa ngươi còn có ngoại hiệu, Lục Phiến Ôn Thần. . . Ai đụng phải ngươi là người đó không may."
Đừng đề cập ngoại hiệu này a! Vốn là bị người vu oan, kết quả cha ngươi chính thức chứng nhận, ta cũng rất tuyệt vọng a!
"Bây giờ ta thấy không đơn giản như vậy. Chắc chắn ngươi âm mưu hãm hại bọn hắn, mới tạo thành nhiều bất trắc như vậy."
Ánh mắt công chúa nghiêm nghị, dường như ngày càng tin tưởng suy đoán của mình.
Nhưng ta không thể không nói, đây đã là suy luận tiếp cận sự thật nhất. Người khác căn bản nói thẳng là mệnh ta không tốt, khắc chết người a!
"Ta đã vững tin. . . Minh Phi Chân, ngươi chính là nghịch đồ lớn nhất của Đại La sơn. Là sỉ nhục của võ lâm chính đạo."
Ta nghe được cũng hơi khó chịu.
Cho dù ta sờ người ngươi mấy cái, thế nào lại là sỉ nhục của võ lâm chính đạo? Sư phụ ta không chỉ sờ soạng rất nhiều đại cô nương tiểu tức phụ, mà còn. . . Thậm chí hắn còn được tôn sùng a! Ta ghét đám nhân sĩ chính đạo nguỵ quân tử các ngươi nhất a!
Công chúa lại một quyền, ta giơ tay ngăn cản.
Trên tay truyền đến lực đạo không hề tầm thường. Công chúa luyện đao từ nhỏ, cho nên lực cánh tay đặc biệt mạnh mẽ. Vậy mà một quyền này không dưới cự hán A Hổ ở bên người Kim Vương Tôn!
Chết rồi, rốt cuộc công chúa ngài bỏ bao nhiêu công sức luyện đao a! !
"Ngươi. . ." Công chúa cắn môi dưới, lo âu nói: "Để ta đánh một quyền!"
"Giảng đạo lý a! Ta cũng không làm cái gì. . ."
Nhắc tới ba chữ làm cái gì, khuôn mặt công chúa đỏ lên, dường như hồi tưởng lại nhiều chuyện tối qua hơn. Nguyên lai trước đó chưa nhớ hết a! Cho nên mới không vừa thấy mặt liền chặt chết ta a!
Bây giờ nắm đấm tiếp xúc với bàn tay ta, dường như xúc cảm tối hôm qua lại tràn về.
"Ngươi, ngươi!" Công chúa hơi ảo não, xấu hổ nói: "Ngươi nhất định phải để ta đánh một quyền, ngươi có cho không?"
Nào có như thế a!
Cho dù đối đáp vụng về, cũng không thể đánh người như thế a! !
Chúng ta còn chưa ồn ào xong, bên ngoài đột nhiên vang lên mấy tiếng gõ cửa rất qua loa.
"Minh Phi Chân, Minh Phi Chân có đây không?"
Thế mà là tiếng Liễu Nguyên, hơn nữa ta nghe tiếng bước chân, còn không ít người tới?
Nghe hắn gõ cửa rất qua loa ta đã biết, căn bản hắn không muốn chờ ta mở cửa. Về cơ bản chỉ kêu cho có lệ, ta không trả lời lập tức đẩy cửa vào.
Ta vội vàng nói: "Làm sao? Mới sáng sớm ồn ào cái gì?"
Liễu Nguyên nói: "Ngươi còn lý luận? Ngươi vắng công văn hội mấy ngày? Trước khi đi Phó tổng đốc muốn ngươi xử lý mấy chuyện, ngươi chưa làm chuyện nào. Bây giờ chúng ta phải đi họp."
"A? Đi, họp?"
"Đương nhiên." Liễu Nguyên tức giận nói: "Bây giờ chúng ta có nhiều vấn đề, nhưng ngươi luôn không đến họp, rất nhiều chuyện không giải quyết được, cho nên hôm nay nói gì cũng phải họp."
Làm sao bây giờ?
Ta dùng ánh mắt truyền tín hiệu này cho công chúa, công chúa cũng đầy lo âu.
"Chúng ta vào đây!"
Két một tiếng, Liễu Nguyên đẩy cửa đi vào.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
14 Tháng ba, 2019 21:08
bác thớt lại ăn bệnh rồi ah?? :/
14 Tháng ba, 2019 18:22
Wtf? :) ? Tìm giết?
13 Tháng ba, 2019 23:17
Thiên Hồ đang đi tìm main
13 Tháng ba, 2019 22:31
Rồi, thế sao nghe bảo lại sắp pk Thiên Hồ rồi? Hồi nhanh thế?
13 Tháng ba, 2019 20:58
Lần này là lết theo nghĩa đen mà, bò ra khỏi cửa luôn đó =))
13 Tháng ba, 2019 20:52
Còn sống là không cần lo :)) Thần thông chi cảnh chỉ cần còn một hơi thở vẫn có thể tiếp tục, thậm chí mạnh hơn, huống chi đây còn là lão Phi Chân nữa :))
13 Tháng ba, 2019 19:07
Trọng thương gần chết mà
11 Tháng ba, 2019 21:39
mà vẫn oánh không lại? Uầy... Căng cực =)))
11 Tháng ba, 2019 21:37
Tất nhiên là có =))
11 Tháng ba, 2019 20:11
mà lão Phi Chân có bật mode mắt đỏ lên không? =)))
10 Tháng ba, 2019 19:58
oánh với đệ nhất lục hung thì thế được rồi =)) Người ta tuổi gần vạn năm rồi, ông mới 28 =)) thắng luôn thì hơi điêu
10 Tháng ba, 2019 19:07
Đánh nhau mệt quá lăn ra ngủ thôi
10 Tháng ba, 2019 14:14
thế sao hiện tại cả ổng cùng con rồng lăn ra ngủ là sao? :v
10 Tháng ba, 2019 12:38
Chơi đểu đội Vân Thiên cung với support hoàng thượng =))
10 Tháng ba, 2019 12:13
ổng làm cái quái gì mà oánh nhau với Bàn Cổ vậy? :v
10 Tháng ba, 2019 12:12
Main chuẩn bị pk Thiên Hồ rồi =))
10 Tháng ba, 2019 10:58
Ý là chương mới nhất
Main trọng thương nằm thở, Bàn Cổ thì ngủ khò khò
09 Tháng ba, 2019 23:59
hiện tại? Nó lúc này với lúc bác đọc khác gì nhau? :/
09 Tháng ba, 2019 21:10
Đánh cho nó ngủ là được rồi =))
09 Tháng ba, 2019 10:25
MPC hiện tại đánh vẫn không lại Bàn Cổ nhé
08 Tháng ba, 2019 16:29
lục hung là quái thú, main sợ bọn kia dùng sức mạnh của lục hung làm hại thế gian :v
08 Tháng ba, 2019 15:44
lục hung là quái, main nào muốn bảo vệ
07 Tháng ba, 2019 22:49
bác ad cho em hỏi lục hung là người hay quái vậy? Tại sao lão Phi Chân kiểu muốn bảo vệ lục hung ấy? :/
07 Tháng ba, 2019 08:06
main với sư phụ chắc bị gái hành :v Thái sư phụ thì vô địch rồi
06 Tháng ba, 2019 23:03
Bị hành hồi còn trẻ trâu thôi =))
BÌNH LUẬN FACEBOOK