Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phụ hoàng."

Giọng nói thanh thúy uyển chuyển của nữ tử cắt đứt hỗn loạn trên đại điện.

Tĩnh An không chút hoang mang, nhặt quyển sách nhỏ vừa vặn rơi trước bàn nàng lên. Ngón tay nhỏ nhắn như trong suốt nhẹ nhàng lật qua lật lại quyển cổ tịch Lê Giả. Như tiểu hài đầy hứng thú, trong mắt lóe lên quang mang hiếu kỳ không kiềm chế được.

"Tĩnh nhi hơi thông phiên văn, cũng từng đọc mấy quyển ngoại tịch. Trong quyển sách này là gì nhỉ?"

Hoàng thượng còn muốn mắng Kim Vương Tôn không ra thể thống gì vài câu, nghe vậy vội vàng nói.

"Tĩnh nhi! Đừng xem đừng xem!"

Ngay cả Hồng Trang điện hạ cũng đỏ bừng mặt, ngăn cản nói: "Hoàng tỷ, cái này không thể xem!"

"A? Vì sao không thể xem a?" Gương mặt xinh đẹp thanh thuần của Tĩnh An như hoa tươi nở rộ, cười thuần lương, nghiêng đầu nói: "Trong gian phòng của hoàng muội, ta cũng thấy quyển sách này a?"

Lời này quả thực như long trời lở đất, một đá đánh ra ngàn cơn sóng, trấn áp toái ngữ nhàn ngôn cả sảnh đường. Nhất thời Võ Anh đại điện yên tĩnh im lặng.

Công chúa? !

Thích xem « Tán thần tôn X Tây Môn Xuy Đăng »? Thói quen đọc sách gì thế này?

Sắc mặt hoàng thượng cũng biến đổi, trừng mắt nhìn nhị cô nương nhà mình.

"Hả! ! ?" Hồng Trang công chúa ngồi bên cạnh, từ lúc tên sách bị đọc ra đã bất an, sợ đến đứng lên, hiếm thấy cà lăm nói: "Vì, vì, vì sao hoàng tỷ phải vào phòng ta? !"

"Còn hỏi đây." Tĩnh An khẽ che môi son, cười ha ha nói: "Cũng mấy ngày trước a. Ta vào cung tìm ngươi, nhưng tìm thế nào cũng không thấy. Ta đoán chắc ngươi xuất cung. Bèn đi cung của ngươi xem có lưu lại tin nhắn gì cho ta không, nói cho ta ngươi đi chỗ nào. Ai biết a."

Tĩnh An hơi không cao hứng chọc chọc da thịt non mềm đàn hồi trên tay Hồng Trang, như đang giáo huấn tiểu nữ hài còn nhỏ.

"Ngươi không lưu lại cái gì cho hoàng tỷ. Biết rõ hoàng tỷ trở lại kinh thành, một chữ cũng không lưu, có phải quá nghịch ngợm?"

Hồng Trang bị ngón tay non mịn của tỷ tỷ đâm đỏ mặt. Từ nhỏ nàng đã như nam hài tử, hào sảng không kém chân nam nhi, thế nên càng không làm gì được tỷ tỷ nữ tính đến không thể nữ tính hơn này. Hồng Trang công chúa không sợ khiêu chiến, không sợ động võ, nhưng bị tỷ tỷ nhẹ giọng thì thầm, nhã nhặn nói chuyện như thế, lại không có cách nào.

"Ta, ta...... Thật xin lỗi hoàng tỷ, lúc ấy hoàng muội không biết ngươi đã trở về."

Tĩnh An ngăn chặn phản ứng quá khích của Hồng Trang, sau đó cầm quyển « Tán thần tôn X Tây Môn Xuy Đăng · hạ tập », quay đầu nói với hoàng thượng.

"Chẳng qua khi đó ta không lật ra, bây giờ xem ra là sai lầm. Phụ hoàng, thì ra đây là cổ vật a."

Hoàng thượng biết tình cảm của nữ nhi với Tán thần tôn, nhưng nơi đông người, toàn bộ thân thích của mình ở đây. Chẳng lẽ còn phải nói cho mọi người, đương triều nhị điện hạ thích đại ma đầu của Ma giáo sao?

Đành phải cố nhịn xuống, tận lực vui vẻ hoà nhã nói: "Vừa nãy trẫm cũng xem qua sách này, thật ra là một bản...... Thư tịch tông giáo phổ thông. Không coi là quý trọng, nhưng tâm ý mang ngàn dặm từ Lê Giả quốc trở lại Trung Thổ thì không thể nghi ngờ."

Trong lòng không ngừng nói: Tĩnh nhi Tĩnh nhi a, tuy nói người không biết không có tội, ngươi nhưng hố cha ngươi phát khổ a!

Hoàng thân quốc thích cả điện đều cười khà khà cùng hoàng thượng, nhưng tin nhưng câu nói này mấy phần, ngay cả hoàng thượng cũng biết không đáng tin cậy.

Tĩnh An 'Oa' một tiếng: "Nói như vậy Kim công tử đưa đại lễ cho hoàng muội a. Ta thấy quyển trong phòng hoàng muội giống quyển này như đúc, cũng coi là vô cùng ăn ý đi."

Hồng Trang điện hạ vuốt hàm dưới thanh tú như đau răng: "Ừ, ừ...... Chuyện này, vậy cũng coi như một lễ vật không tệ đi."

"Quá tốt rồi hoàng muội, ngươi xem ngươi có nhiều duyên phận với Kim công tử."

"Ừ, ừ, ừ, duyên phận duyên phận."

Hồng Trang công chúa hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, mắt cũng không dám nhìn tỷ tỷ. Quyển sách nhỏ trong khuê phòng đó, nàng không bỏ sót một điểm, lật qua lật lại xem rất nhiều lần. Thế này như cảnh tượng bị tỷ tỷ bắt quả tang nàng xem tiểu hoàng thư trước mặt cha và thân thích, công chúa điện hạ da mặt mỏng nào ngồi yên được. Hoàng thượng muốn tranh thủ thời gian phiên thiên, vội nói: "Coi như Vương Tôn yết xong, trẫm biết. Tốt, Đường khanh!"

"Có thần."

"Dâng lễ vật của các ngươi lên đi. Trẫm đích thân xem."

Đường Dịch đang cầm hộp Tuyết Chu trong tay, con mắt quay tròn, do dự nói.

"Ờ, ờ, chúng ta, chúng ta dâng lên...... Lễ vật chúng ta hiến cho công chúa là ......"

Ho khan xong, Hồng Cửu vội vàng thấp giọng nói.

"Tiểu Đường, đừng hoảng hốt. Sơn nhân tự có diệu kế, nghe ta chuẩn không sai."

Đường Dịch nghe xong cũng không kịp suy nghĩ, vội tiến lên phía trước một bước, hiến đồ vật lên.

"Hoàng thượng! Đây chính là vật phẩm Minh Phi Chân muốn thần dâng lên."

Hoàng thượng cầm qua xem, suýt tức đến ngất đi.

Trang bìa giống nhau, cảm xúc giống nhau, chỗ không giống chỉ có, nơi viết hạ tập biến thành văn tự khác, ngay cả nhân vật cũng không thay đổi, hiển nhiên là cùng một series.

"Lại là « Tán thần tôn X Tây Môn Xuy Đăng »! Còn là thượng tập!" Hoàng thượng ném vào mặt Đường Dịch, la mắng: "Hôm nay hai người các ngươi bán tiểu hoàng thư cho trẫm sao! ?"

Làm cho vương công cả điện thực sự không nhịn được nữa, nhất thời cười vang!

Trong tiếng cười vang, hoàng thượng cảm thấy mặt không ánh sáng, không biết nên xử lý hai tên dở hơi này thế nào.

Kim Vương Tôn thì kinh nghi bất định: A? Sao bọn hắn cũng có loại hàng cao cấp này?

Tĩnh An mỉm cười như không phát giác chút nào.

Chỉ có Hồng Trang điện hạ, trong khi che mặt, hai mắt tỏa sáng, dường như đang suy nghĩ: Thế mà bản thần tác này còn có thượng tập! Nơi nào bán? Lưu lại ba bản cho bản cung! Thưởng thức cất giữ thực tế dùng a!

************

Long Tại Thiên vẻ mặt trang nghiêm trông coi cửa cung.

Vừa thổi xong một lượt đại ngưu bức kinh thiên động địa với thủ hạ mình, cảm thấy võ công chi cao, đương thời dưới mắt không còn ai. Miệng còn hơi khát, lúc này đang mở nắp ấm rót vào miệng.

"Ta nói với các ngươi, với võ công, ánh mắt của đại nhân nhà ngươi. Nhìn lầm một lần, ngay trước mặt, trực tiếp ăn bàn đá......"

Đột nhiên linh đài khẽ động, giật nảy mình, bỗng phun sạch ngụm nước lên mặt tiểu thị vệ đối diện!

"Bà nội nó, yêu nhân phương nào! !"

Rút đao chỉ lên trời!

Lại là cảnh đêm tươi đẹp, một vầng minh nguyệt lăn kim cầu, trống trơn, không có một người.

Hai tiểu thị vệ nhẹ nhàng lau bọt nước trên mặt...... Đứng cách Long Tại Thiên xa một chút, không hẹn mà cùng nói.

"Long đại nhân, xin bắt đầu ăn bàn."

Long Tại Thiên sờ cằm: "Hôm nay thật tà môn, nhìn lầm một lần coi như xong, còn nhìn lầm hai lần? Chẳng lẽ thật có thần tiên!"

************

Ta thu xếp tiểu sư di xong, lại thi triển khinh công hồi cung.

Đại đậu bỉ Long Tại Thiên...... Suýt lại hại ta ngã từ trên tường xuống.

Đi lâu như vậy, nói không lo lắng là giả. Ta chạy nhanh về Vũ Anh điện.

Theo tính toán của ta, bây giờ hẳn vừa so xong vòng thứ hai, ta cũng đã thắng.

Nhưng khi ta trở lại đại điện, sau khi cười đùa cợt nhả nói xin lỗi với hoàng thượng, vẻ mặt hoàng thượng lại tịch mịch như tuyết, dường như mệt muốn chết, ôn hòa nói với ta.

"Không sao cả không sao cả, võ công ngươi không bằng, thụ thương cũng là hiển nhiên. Không cần quá chú ý, võ công liên quan đến thiên phú tư chất kỳ ngộ, cũng không thể cưỡng cầu. Ngươi nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị vòng thứ ba."

Thụ thương?

Chờ đã, còn có vòng thứ ba? !

Ta vồ hai hỗn đản ra vẻ 'Không liên quan gì đến ta a', huýt sáo nhìn nóc nhà tới.

"Sao vẫn thua? Hơn nữa đồ vật còn ở đây." Ta vỗ hộp một cái, "Không phải ta đã nói, các ngươi phải dâng cái này lên sao!"

Nhị đương gia linh hoạt rũ sạch trách nhiệm.

"Đại đương gia, ngươi cũng không thể trách Tiểu Đường, mặc dù đều là hắn tự tác chủ trương, nhưng dù sao người ta cũng làm việc cho ngươi."

Vừa nói vừa chạy trốn về phía xa.

Ta còn không biết rõ ràng xảy ra chuyện gì, điện hạ cách đó không xa chợt dùng truyền âm nhập mật gọi ta.

[ Minh Phi Chân! ]

"A? Điện hạ gọi gì?"

[ Quyển...... Quyển...... Quyển sách kia, ngươi có còn không? ]

Hả? Sách gì?

Này? Chờ đã, quyển sách trên bàn hoàng thượng là gì? Danh tự kia...... Ôi ôi chết rồi! Vì sao ta và Tây Môn lão tặc lại bị vẽ cùng nhau a! Tiểu hoàng thư a! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
23 Tháng hai, 2019 21:15
Đổ rồi nhưng chưa chịu nhận nhé =))
Quang Anh Luong
22 Tháng hai, 2019 23:26
không cần hóng, tự đổ sẵn rồi =)))
_someone
22 Tháng hai, 2019 22:57
Bác nói cũng có lý. Đọc kỹ lại thì thấy có vẻ hoàng thượng cũng chưa biết thật.. cơ mà vấn đề quan trọng nhất bây giờ là Bạch tổng quản tiếp theo sẽ bị đốn đổ thế nào đây... em hóng ...
Hoaqin
22 Tháng hai, 2019 09:06
Chắc không biết đâu, nếu biết thì đã gọi Tuyệt Phong về rồi =))
_someone
21 Tháng hai, 2019 23:45
Khúc cuối chuơng 366, hình như ông hoàng thượng này biết Minh Phi Chân là Tán thần tôn rồi hay sao ấy. Cảm giác như ông hoàng thượng này mới nguy hiểm nhất truyện. Có khi Tĩnh An làm gì ông này cũng biết luôn rồi ấy chứ ...
Hoaqin
19 Tháng hai, 2019 19:55
Không sợ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò =))
Quang Anh Luong
19 Tháng hai, 2019 18:07
Địch mạnh đồng đội heo :)))
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 22:53
Ta không nhớ rõ nhưng trong quyển 8 và quyển 9 là biết
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 22:08
Kết thúc quyển 8 ông Chân có hỏi chị đại về ĐẠI CA CA Ko thế ?
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 21:59
Ừ ! Thảo nào tỏi thấy quen quen mà cộng nhận bún ra lâu cơ toàn 10h mới ra?
_someone
15 Tháng hai, 2019 19:53
Bác sai rồi, Tô Hiểu tất nhiên có giới tính là "tô hiểu" rồi.
_someone
15 Tháng hai, 2019 19:48
lão đại khéo còn khó cưa hơn cả Tĩnh An quá. Lão đại có người trong mộng rồi mà ...
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 18:50
Thì một bên edit một bên cv. Bên cv kiểu gì chả nhanh hơn =)) Lúc bún nó ra chương thì tôi qua đọc thôi. Lâu Lâu vẫn mua một hai chương quyển 11 về tự đọc
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 18:47
Không vẫn cứ chưa rõ, đến quyển 11 vẫn thế
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 18:20
Ad cho hỏi là sau quyển 8 là lão đại chính thức là của anh Chân đúng không?
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 18:16
Ông toàn đọc ở cv.com nhỉ ông ad ? Dm mỗi lần bún đăng là có ông
Hoaqin
14 Tháng hai, 2019 20:12
Rất tiếc là đến quyển 11 vẫn chưa rõ =))
dpnkbpvn
14 Tháng hai, 2019 18:45
Ông hoaquin ra xác nhận giúp ta tô hiểu là nam hay nữ rõ ràng nào, càng để lâu càng thấy giới tính mình có vấn đề
_someone
12 Tháng hai, 2019 23:18
1 trong ngũ thần kinh thì xác định là ko bình thường rồi...
Saojoker
12 Tháng hai, 2019 21:55
Ta sợ ngươi với võ công như thế ta đã là võ lâm chi tôn
Quang Anh Luong
12 Tháng hai, 2019 19:24
đừng để ta phải lôi Độc cô loạn thiến cửu kiếm ra đấy :))
Hoaqin
11 Tháng hai, 2019 23:43
Minh Tiểu Lâu quyển 10 Nghiệt Dao cổ thành hành kỷ mới xuất hiện =))
_someone
11 Tháng hai, 2019 23:04
lão Minh Phi Chân này bá đạo quá thể rôi. Đến phi tần của vua cũng vuơn tay đến đuơc. Tủ vuơng thì IQ vô cực rồi. Hóng mấy chuơng sau xem chuyện quá khứ của lão ấy với vuơng phi là thế nào.
Saojoker
11 Tháng hai, 2019 22:19
Quyển mấy xuất hiện Minh Tiểu Lâu nhỉ ? Mà cuộc tình nó có zui zui như với lão đại Ko ? Chứ ta muốn nhìn cảnh anh Chân ăn đập a !
Saojoker
11 Tháng hai, 2019 22:12
Ta vừa luyện thêm chiêu tinh trùng thần chưởng và có thai đại pháp rồi ta sẽ hồi sinh minh giáo hahaha
BÌNH LUẬN FACEBOOK