Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ nhân hơi thấp ước chừng mười tám mười chín tuổi, cực kỳ duyên dáng. Nàng vác một cây ngân cung lớn thiết kế độc đáo, xem ra ngay cả nam tử bình thường cũng cầm không nổi, với nàng lại dễ như trở bàn tay.

“Hiểu Hiểu, mấy đao vừa nãy của ngươi thật là anh tuấn. Chém như thế chém như thế, chém dưa thái rau, ta sắp nhìn đến mờ mắt. Lần trước chúng ta luận võ, ta nói võ nghệ ngươi không tinh, không tiếp nổi mười chiêu của ta, kết quả mơ mơ hồ hồ thua cho ngươi. Lần này nhìn lại, võ công của ngươi tiến bộ thần tốc a. Ta thấy không lâu sau, mình đánh không lại ngươi.”

“Nào có mạnh như vậy.”

Một nữ nhân khác, môi hồng răng trắng, dáng vẻ cực kỳ tuấn mỹ. Liễu chất mỏng manh như ngọc, làm nàng cách hai chữ võ công rất xa. Tuy tận lực mặc võ sĩ phục, chỉ thấy da tuyết thổi qua là rách, eo nhỏ chân dài, hoàn toàn không thấy đường cong thô cứng võ sĩ nên có. Ngoài võ sĩ phục của nàng là một bộ áo đen, kiểu dáng như nam trang, nhưng mà khó che lệ sắc, hấp dẫn ánh mắt của người, nhất là linh khí thanh thủy xuất phù dung đó.

“Tháng này ta không chăm chỉ luyện công. Có một đống một đống chuyện. Còn phải tuần tra, còn phải đi làm ở chỗ Lãnh lão sư, cơm cũng ăn không ngon. Nhưng mỗi ngày tĩnh tọa một lát theo biện pháp thổ nạp vận khí Minh đại ca dạy, lúc nào tinh thần cũng hồi phục nhanh hơn. Lúc hô hấp dựa theo hắn nói, cũng cảm thấy không mệt mỏi lắm.”

Hai kỹ nữ này nói huyên thuyên không dứt. Ta ở một bên chờ đến phiền lòng, nhưng bên các nàng người đông thế mạnh, ta đành tĩnh tâm chờ đợi.

Diệp Lạc cười nói: “Thật không? Tiểu Minh tử nhìn thì hồ nháo, đến cùng có lai lịch lớn, biết không ít tạp học. Sợ rằng vẫn có thể truyền cho ngươi vài môn khí công cường thân kiện thể.”

“Đúng đấy. Ta thấy Minh đại ca tuy không luyện công, võ công lại kém như cứt, nhưng lực lớn vô cùng. Ta từng tận mắt thấy hắn tay trái cầm năm bình rượu, tay phải cầm năm bình rượu, trong miệng cắn một con vịt, trên cổ treo nửa con heo nướng, bị tiên sinh khố phòng đuổi theo đánh, chạy đi như bay. Ta khẳng định bình thường hắn cũng luyện loại khí công này, cho nên khí lực đặc biệt lớn.”

Diệp Lạc nở nụ cười xấu xa, ha ha vui vẻ: “Đúng đúng đúng, khẳng định các ngươi đồng tu một môn thần công. Chuyện truyền võ công này, không phải sư đồ đồng môn thì là huynh đệ phụ tử, nhưng thỉnh thoảng, phu thê truyền thụ cho nhau, cũng là thiên kinh địa nghĩa mà.”

Tô Hiểu má ngọc khói bay, nghe vậy ngẩn ra, dường như không muốn như vậy, đáng tiếc màu da quá trắng, vừa nhìn đã biết đỏ mặt.

“Ngươi, ngươi đừng nói mò! Vợ chồng cái gì!”

“Ôi ôi, còn là ta nói mò. Rõ ràng mới nhập môn, Tiểu Tiểu đã không nhận nợ.”

Tô Hiểu rất xấu hổ, hình như khẩu tài không phải cường hạng, đành phải tức giận không nói lời nào.

Nói tới nói lui, thế mà nữ nhân này là tiểu tức phụ của Minh công tử họ Chung kia? ! Chung công tử này diễm phúc không cạn a! Mẹ mẹ! Đều đi chết đi! Sao lại có chuyện hỗn đản này!

“Ai!”

Diệp Lạc bỗng nhiên ngẩng đầu, ngắm mắt nhìn xa, ánh mắt như chim ưng vượt qua hai con đường, bắn tới như mũi tên. Rất rõ ràng, ta và nàng đều biết trong lòng, hai người chúng ta đối mặt trong một nháy mắt.

Chuyện xấu!

Vừa nãy ta không cẩn thận phát ra sát khí. Nữ nhân này nhìn thì chậm chạp, nhưng tương đối nhạy bén a. Là bởi vì nàng dùng cung sao? Bởi vì ta cũng sử dụng thuật mắt nên biết, cho dù với tiêu chuẩn cực cao của cung tiễn thủ, thị lực của nữ nhân này cũng ngự trị trên cao, chính là mắt ưng trời sinh.

Ta lập tức thay đổi vị trí, sau một khắc chỗ ta vừa đứng, bị một lớp vũ tiễn phủ kín trong giây lát. Mưa tên cắm đầy ván gỗ, lông đuôi vẫn không ngừng run rẩy, từ sau nhìn lại cơ hồ như một đóa hoa lê nở rộ. Khoảng cách giữa tên và tên rất gần, nếu không tận mắt nhìn thấy, còn phải nghi ngờ đây là thiết kế nguyên bản của tấm ván. Giống như ta nghĩ, nàng có thị lực kinh người và giác quan nhạy bén như vậy, tiễn thuật tuyệt sẽ không kém. Chỉ không ngờ thuật khống cung của nàng còn ưu tú hơn người xuất thân Bắc Cương như ta nhiều, đáng được xưng là bốn chữ xuất thần nhập hóa.

Tô Hiểu cả kinh nói: “Sao đột nhiên bắn tên hắn?”

Diệp Lạc hô: “Người bên kia có gì đó quái lạ! Trong nháy mắt vừa rồi hắn tản ra sát khí rất kinh người, không phải loại người tay dính đầy máu tươi, chắc chắc không có sát khí như vậy.”

Tô Hiểu nghe ta có gì đó quái lạ, con mắt trợn rất lớn, sau đó hơi động con ngươi, sờ mặt trái xoan trắng nõn nói: “Phương hướng này, không phải là hướng đám lão Thiết vừa đi sao? Sao đám Lão Thiết không có phân tấc, đi lâu như vậy không trở lại.”

Mẹ! Lúc đầu cho rằng nữ nhân này nhìn thì thông minh thật ra hồ đồ, xem ra nàng vẫn có chút khôn vặt.

Diệp Lạc cũng cười nói: “Nói hay lắm! Vừa đến chỗ Lãnh đại nhân, ngay cả đầu nhỏ cũng linh hoạt.”

Tô Hiểu thè đầu lưỡi trắng nõn: “Lãnh lão sư yêu cầu rất nghiêm khắc, một vụ án không phân tích ra manh mối, ngay cả ngủ cũng không cho, ta nào dám lười biếng?”

Hai người vừa nói chuyện, vừa giết tới chỗ ta, ta xoay người chạy.

Không phải ta đánh không lại hai người này. Hai tiểu biểu này có lợi hại đến đâu, cũng không hơn được hai người bị ta đánh ngã bên trong. Chính diện đao với đao, ta nắm chắc gỡ xuống hai cái đầu người trong hai mươi chiêu. Nhưng các nàng có một người đánh xa chi viện, một tay tiễn thuật xuất thần nhập hóa, một người dùng đao đánh gần, chỉ sợ sẽ kéo dài thời gian.

Cho dù ta nắm chắc xử lý tiểu nương bì này dưới sự bảo vệ của một cung tiễn thủ thượng giai, nhưng không thể cam đoan lập tức đuổi kịp cung tiễn thủ muốn chạy trốn. Nếu nàng chạy thoát, bại lộ hành tung của ta, hôm nay sẽ không thể không rút lui. Sao ta có thể để chuyện đó xảy ra?

Ta quay người nhảy lên, vung hai chân chạy đi.

Diệp Lạc là cung tiễn thủ, cho dù đuổi không kịp ta, vẫn có thể phát liên châu tiễn đánh lén từ phía sau. Nữ nhân gọi là Tô Hiểu thì hết sức chuyên chú chạy. Lúc đầu còn không cảm thấy, Diệp Lạc phía sau dần dần mệt mỏi, không thể bao đồng truy đuổi và bắn. Lại thấy Tô Hiểu đã bỏ nàng lại, truy đuổi đến ba trượng sau lưng ta.

Ta không ngờ, Tô Hiểu này nhìn nhỏ hơn Diệp Lạc vài tuổi, tạo nghệ khinh công lại phía trên nàng. Tô Hiểu chạy một hồi không chỉ không mệt nhọc, dường như tinh thần ngày càng sung túc, đôi mắt to đen nhánh ngày càng sáng. Hiển nhiên tu luyện một môn nội gia khinh công hiếm thấy, lấy thân pháp làm căn cơ nội công, có thể ma luyện nội lực trong khi chạy. Với người ngoài mà nói, có lẽ là lặn lội đường xa, với nàng mà nói, lại là đang luyện công.

Nếu ta toàn lực thi triển thân pháp, đương nhiên có thể bỏ rơi các nàng, nhưng như thế sẽ phải đi xa. Ta còn chưa moi ra Tương Tư đao pháp của Bạch Lai Mộ. Vừa nghĩ đến đây, ta tung người nhảy lên, đâm vào một gian dân cư. Tiếp theo toàn thân trên dưới phát ra bạch khí, vận chuyển << Huyết Yêu Tằm Biến Pháp >>, cơ bắp của đại hán vừa rồi như một lớp thịt heo chưng quá mức, toàn bộ sụp đổ xuống. Như cởi một cái áo khoác nặng nề.

Ta đổi bề ngoài, tai nghe có người đi từ ngoài cửa vào, ta quyết định rất nhanh, ôm đầu lăn một vòng, trốn vào cuối giường.

Lát sau Tô Hiểu gọi cửa vài tiếng, thấy không có người ở đây, rốt cuộc phá vỡ chốt cửa, Diệp Lạc cũng đồng thời chạy tới.

“Vừa nãy hắn lao vào, ta nhìn qua chỗ hắn vào, không trốn chỗ cũ, mà đi những phòng khác.”

“Ta leo trèo bên ngoài, nếu có tình hình, ngươi tùy thời thông báo cho ta.”

“Được!”

Tô Hiểu lao đầu vọt vào, vừa đi vào vừa hô: “Ngươi là ai? Vì sao tới hại chúng ta? Ngươi mua chuộc đám Trà Hồ trang hãm hại Minh đại ca đúng không?”

Không ngờ nương môn này thật có chút đầu óc!

Nàng nhìn trái nhìn phải trong phòng, trước sau không phát hiện. Cuối cùng không biết có phải linh cơ khẽ động, bắt đầu chú ý tới dưới giường. Sau đó, nàng không như ta suy nghĩ, vén lên nhìn gầm giường. Mà thả một thỏi ngân lượng trên bàn của người ta, sau đó rút một thanh lợi nhận hàn khí bức người ra, một đao trực tiếp bổ xuống chỗ giường gỗ ta nằm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Việt Nguyễn Minh
29 Tháng mười, 2018 20:11
Mua víp là tự đọc đc à
Hoaqin
28 Tháng mười, 2018 10:04
Thì 118, 119 là vip scan ảnh rồi mà =)) Còn xiền thì tốn 300k mua được đến chương mới nhất =))
mr beo
28 Tháng mười, 2018 09:36
bộ này chả hiểu sao lên vip không có chỗ nào có text ngon hết chắc cvter sắp tới mua vip scan ảnh về làm thôi
dpnkbpvn
28 Tháng mười, 2018 02:57
dpnkbpvn
28 Tháng mười, 2018 02:57
Hy vọng mua ok, giá mua là bao nhiêu thế, mình donate (nếu rẻ ),hhh
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 22:52
Mình cũng tìm rồi, căn bản cũng là scan ảnh ra mà thôi Chưa kể còn sắp loạn chương với đoạn nữa Thôi thì mua luôn cho lành =))
Gingi
27 Tháng mười, 2018 22:05
ủa mình tìm text đc tầm thêm ít nhất tầm 100 chương nữa mà. nhưng mình chạy qt đọc lướt nên cũng ko biết chắc chất lượng text ra sao thôi
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 18:36
Chính thức hết txt, chương sau là ảnh=))
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 13:30
https://book.qidian.com/info/3413343 Có mỗi 28 chương đã drop à
Phương Nam
27 Tháng mười, 2018 09:21
Thấy bảo qua arc này truyện bị cho vào vip nên muốn có raw phải bỏ tiền , nên truyện gần nghìn chương nhưng giờ mới cv đc .
tamtam1012
26 Tháng mười, 2018 21:08
tên bộ đó là gì thế bạn ơi?
chenkute113
26 Tháng mười, 2018 21:07
Thấy bảo bộ này kẹt txt nên ko dám đọc sợ đói thuốc.
Hoaqin
26 Tháng mười, 2018 19:45
Search tên tác giả thì ra một bộ đô thị, không biết có phải không
Phương Nam
26 Tháng mười, 2018 15:08
Cơ bản là main sợ gánh nợ của sư phụ :))) sợ nhất là ng ta biết mình là đt lão sẽ phải trả nợ , với cả khi đã vô đối thì muốn hoá trang dễ không :)) , bác cứ từ từ về sau con tác sẽ giải thích đoạn xuống núi vô địch của main , thấy bảo truyện này gần nghìn chương rồi .
Phương Nam
26 Tháng mười, 2018 15:05
Bộ cũ tên gì thế bác
Hieu Le
26 Tháng mười, 2018 15:00
Tác giả có bộ cũ hay lắm hài hơn bộ này nhiều. Chẳng hiểu sao bộ này nổi ghê thế, còn bộ kia chẳng mấy ai đọc
mr beo
26 Tháng mười, 2018 12:25
từ đời sư phụ nó đến giờ có hinh vi nào danh môn chính phái quái đâu , chưa kể minh phi chân nó từng ở ma giáo giữ chức cực cao ngang với giáo chủ đấy mà bọn ma giáo gặp nó nói tên là minh phi chân có đứa nào nhận ra đâu vì trước kia nó xài tên khác
Nobuno
26 Tháng mười, 2018 10:53
- Chẳng hay cao danh quý tánh của các hạ là gì? - Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tại hạ là ... - Hóa ra các hạ là... lừng lẫy giang hồ đây sao? Nghe danh đã lâu nay mới có dịp diện kiến. Hân hạnh, hân hạnh. Người giới võ lâm, lại còn là võ lâm chính đại phái làm gì có chuyện đổi tên đổi họ hành hiệp giang hồ, có chăng có thêm ngoại hiệu nữa thôi. Main đại đệ tử của chưởng môn tam đại phái võ lâm, sư phụ top bảng, võ công lại vô địch thiên hạ mà nói cái tên giang hồ chẳng ai hay biết, Hoàng đế ngờ ngợ rồi quên luôn, cũng thật là kì lạ :D
dacnguyen1999
25 Tháng mười, 2018 23:20
Có sư phụ trùm hóa trang thì đệ tử cũng phải sơ múi được tí chứ =))))
mr beo
25 Tháng mười, 2018 11:11
hồi nó nổi tiếng xài tên khác với đeo mặt nạ chỉ có mấy trưởng môn mấy phái lớn như võ đan hay thiếu lâm mới biết mặt thôi
Hoaqin
25 Tháng mười, 2018 11:02
Muốn che giấu dung mạo thiếu gì cách Như lúc làm TTT ấy, đeo mặt nạ với để tóc trắng, ai biết được đâu
Nobuno
25 Tháng mười, 2018 10:57
Ko biết vô địch thiên hạ kiểu gì, đánh trăm trận trăm thắng kiểu gì mà ko thấy tên trên bảng, mặt ko ai biết, đến tổ chức tình báo sát thủ hàng đầu võ lâm là Sát Liên cũng ko biết tên, biết mặt luôn =))
Hoaqin
25 Tháng mười, 2018 08:32
Còn có 5 chương nữa là hết txt, đọc raw giờ muộn rồi bạn
dpnkbpvn
25 Tháng mười, 2018 02:04
Làm cách nào để đọc bản raw ạ, thèm thuốc lắm r, ai đọc qua nhiều bộ gt em bộ nào cũng hài hài như thế này với
kemao97
24 Tháng mười, 2018 20:16
gần nghìn chương rồi thì phải
BÌNH LUẬN FACEBOOK