Nữ nhân hơi thấp ước chừng mười tám mười chín tuổi, cực kỳ duyên dáng. Nàng vác một cây ngân cung lớn thiết kế độc đáo, xem ra ngay cả nam tử bình thường cũng cầm không nổi, với nàng lại dễ như trở bàn tay.
“Hiểu Hiểu, mấy đao vừa nãy của ngươi thật là anh tuấn. Chém như thế chém như thế, chém dưa thái rau, ta sắp nhìn đến mờ mắt. Lần trước chúng ta luận võ, ta nói võ nghệ ngươi không tinh, không tiếp nổi mười chiêu của ta, kết quả mơ mơ hồ hồ thua cho ngươi. Lần này nhìn lại, võ công của ngươi tiến bộ thần tốc a. Ta thấy không lâu sau, mình đánh không lại ngươi.”
“Nào có mạnh như vậy.”
Một nữ nhân khác, môi hồng răng trắng, dáng vẻ cực kỳ tuấn mỹ. Liễu chất mỏng manh như ngọc, làm nàng cách hai chữ võ công rất xa. Tuy tận lực mặc võ sĩ phục, chỉ thấy da tuyết thổi qua là rách, eo nhỏ chân dài, hoàn toàn không thấy đường cong thô cứng võ sĩ nên có. Ngoài võ sĩ phục của nàng là một bộ áo đen, kiểu dáng như nam trang, nhưng mà khó che lệ sắc, hấp dẫn ánh mắt của người, nhất là linh khí thanh thủy xuất phù dung đó.
“Tháng này ta không chăm chỉ luyện công. Có một đống một đống chuyện. Còn phải tuần tra, còn phải đi làm ở chỗ Lãnh lão sư, cơm cũng ăn không ngon. Nhưng mỗi ngày tĩnh tọa một lát theo biện pháp thổ nạp vận khí Minh đại ca dạy, lúc nào tinh thần cũng hồi phục nhanh hơn. Lúc hô hấp dựa theo hắn nói, cũng cảm thấy không mệt mỏi lắm.”
Hai kỹ nữ này nói huyên thuyên không dứt. Ta ở một bên chờ đến phiền lòng, nhưng bên các nàng người đông thế mạnh, ta đành tĩnh tâm chờ đợi.
Diệp Lạc cười nói: “Thật không? Tiểu Minh tử nhìn thì hồ nháo, đến cùng có lai lịch lớn, biết không ít tạp học. Sợ rằng vẫn có thể truyền cho ngươi vài môn khí công cường thân kiện thể.”
“Đúng đấy. Ta thấy Minh đại ca tuy không luyện công, võ công lại kém như cứt, nhưng lực lớn vô cùng. Ta từng tận mắt thấy hắn tay trái cầm năm bình rượu, tay phải cầm năm bình rượu, trong miệng cắn một con vịt, trên cổ treo nửa con heo nướng, bị tiên sinh khố phòng đuổi theo đánh, chạy đi như bay. Ta khẳng định bình thường hắn cũng luyện loại khí công này, cho nên khí lực đặc biệt lớn.”
Diệp Lạc nở nụ cười xấu xa, ha ha vui vẻ: “Đúng đúng đúng, khẳng định các ngươi đồng tu một môn thần công. Chuyện truyền võ công này, không phải sư đồ đồng môn thì là huynh đệ phụ tử, nhưng thỉnh thoảng, phu thê truyền thụ cho nhau, cũng là thiên kinh địa nghĩa mà.”
Tô Hiểu má ngọc khói bay, nghe vậy ngẩn ra, dường như không muốn như vậy, đáng tiếc màu da quá trắng, vừa nhìn đã biết đỏ mặt.
“Ngươi, ngươi đừng nói mò! Vợ chồng cái gì!”
“Ôi ôi, còn là ta nói mò. Rõ ràng mới nhập môn, Tiểu Tiểu đã không nhận nợ.”
Tô Hiểu rất xấu hổ, hình như khẩu tài không phải cường hạng, đành phải tức giận không nói lời nào.
Nói tới nói lui, thế mà nữ nhân này là tiểu tức phụ của Minh công tử họ Chung kia? ! Chung công tử này diễm phúc không cạn a! Mẹ mẹ! Đều đi chết đi! Sao lại có chuyện hỗn đản này!
“Ai!”
Diệp Lạc bỗng nhiên ngẩng đầu, ngắm mắt nhìn xa, ánh mắt như chim ưng vượt qua hai con đường, bắn tới như mũi tên. Rất rõ ràng, ta và nàng đều biết trong lòng, hai người chúng ta đối mặt trong một nháy mắt.
Chuyện xấu!
Vừa nãy ta không cẩn thận phát ra sát khí. Nữ nhân này nhìn thì chậm chạp, nhưng tương đối nhạy bén a. Là bởi vì nàng dùng cung sao? Bởi vì ta cũng sử dụng thuật mắt nên biết, cho dù với tiêu chuẩn cực cao của cung tiễn thủ, thị lực của nữ nhân này cũng ngự trị trên cao, chính là mắt ưng trời sinh.
Ta lập tức thay đổi vị trí, sau một khắc chỗ ta vừa đứng, bị một lớp vũ tiễn phủ kín trong giây lát. Mưa tên cắm đầy ván gỗ, lông đuôi vẫn không ngừng run rẩy, từ sau nhìn lại cơ hồ như một đóa hoa lê nở rộ. Khoảng cách giữa tên và tên rất gần, nếu không tận mắt nhìn thấy, còn phải nghi ngờ đây là thiết kế nguyên bản của tấm ván. Giống như ta nghĩ, nàng có thị lực kinh người và giác quan nhạy bén như vậy, tiễn thuật tuyệt sẽ không kém. Chỉ không ngờ thuật khống cung của nàng còn ưu tú hơn người xuất thân Bắc Cương như ta nhiều, đáng được xưng là bốn chữ xuất thần nhập hóa.
Tô Hiểu cả kinh nói: “Sao đột nhiên bắn tên hắn?”
Diệp Lạc hô: “Người bên kia có gì đó quái lạ! Trong nháy mắt vừa rồi hắn tản ra sát khí rất kinh người, không phải loại người tay dính đầy máu tươi, chắc chắc không có sát khí như vậy.”
Tô Hiểu nghe ta có gì đó quái lạ, con mắt trợn rất lớn, sau đó hơi động con ngươi, sờ mặt trái xoan trắng nõn nói: “Phương hướng này, không phải là hướng đám lão Thiết vừa đi sao? Sao đám Lão Thiết không có phân tấc, đi lâu như vậy không trở lại.”
Mẹ! Lúc đầu cho rằng nữ nhân này nhìn thì thông minh thật ra hồ đồ, xem ra nàng vẫn có chút khôn vặt.
Diệp Lạc cũng cười nói: “Nói hay lắm! Vừa đến chỗ Lãnh đại nhân, ngay cả đầu nhỏ cũng linh hoạt.”
Tô Hiểu thè đầu lưỡi trắng nõn: “Lãnh lão sư yêu cầu rất nghiêm khắc, một vụ án không phân tích ra manh mối, ngay cả ngủ cũng không cho, ta nào dám lười biếng?”
Hai người vừa nói chuyện, vừa giết tới chỗ ta, ta xoay người chạy.
Không phải ta đánh không lại hai người này. Hai tiểu biểu này có lợi hại đến đâu, cũng không hơn được hai người bị ta đánh ngã bên trong. Chính diện đao với đao, ta nắm chắc gỡ xuống hai cái đầu người trong hai mươi chiêu. Nhưng các nàng có một người đánh xa chi viện, một tay tiễn thuật xuất thần nhập hóa, một người dùng đao đánh gần, chỉ sợ sẽ kéo dài thời gian.
Cho dù ta nắm chắc xử lý tiểu nương bì này dưới sự bảo vệ của một cung tiễn thủ thượng giai, nhưng không thể cam đoan lập tức đuổi kịp cung tiễn thủ muốn chạy trốn. Nếu nàng chạy thoát, bại lộ hành tung của ta, hôm nay sẽ không thể không rút lui. Sao ta có thể để chuyện đó xảy ra?
Ta quay người nhảy lên, vung hai chân chạy đi.
Diệp Lạc là cung tiễn thủ, cho dù đuổi không kịp ta, vẫn có thể phát liên châu tiễn đánh lén từ phía sau. Nữ nhân gọi là Tô Hiểu thì hết sức chuyên chú chạy. Lúc đầu còn không cảm thấy, Diệp Lạc phía sau dần dần mệt mỏi, không thể bao đồng truy đuổi và bắn. Lại thấy Tô Hiểu đã bỏ nàng lại, truy đuổi đến ba trượng sau lưng ta.
Ta không ngờ, Tô Hiểu này nhìn nhỏ hơn Diệp Lạc vài tuổi, tạo nghệ khinh công lại phía trên nàng. Tô Hiểu chạy một hồi không chỉ không mệt nhọc, dường như tinh thần ngày càng sung túc, đôi mắt to đen nhánh ngày càng sáng. Hiển nhiên tu luyện một môn nội gia khinh công hiếm thấy, lấy thân pháp làm căn cơ nội công, có thể ma luyện nội lực trong khi chạy. Với người ngoài mà nói, có lẽ là lặn lội đường xa, với nàng mà nói, lại là đang luyện công.
Nếu ta toàn lực thi triển thân pháp, đương nhiên có thể bỏ rơi các nàng, nhưng như thế sẽ phải đi xa. Ta còn chưa moi ra Tương Tư đao pháp của Bạch Lai Mộ. Vừa nghĩ đến đây, ta tung người nhảy lên, đâm vào một gian dân cư. Tiếp theo toàn thân trên dưới phát ra bạch khí, vận chuyển << Huyết Yêu Tằm Biến Pháp >>, cơ bắp của đại hán vừa rồi như một lớp thịt heo chưng quá mức, toàn bộ sụp đổ xuống. Như cởi một cái áo khoác nặng nề.
Ta đổi bề ngoài, tai nghe có người đi từ ngoài cửa vào, ta quyết định rất nhanh, ôm đầu lăn một vòng, trốn vào cuối giường.
Lát sau Tô Hiểu gọi cửa vài tiếng, thấy không có người ở đây, rốt cuộc phá vỡ chốt cửa, Diệp Lạc cũng đồng thời chạy tới.
“Vừa nãy hắn lao vào, ta nhìn qua chỗ hắn vào, không trốn chỗ cũ, mà đi những phòng khác.”
“Ta leo trèo bên ngoài, nếu có tình hình, ngươi tùy thời thông báo cho ta.”
“Được!”
Tô Hiểu lao đầu vọt vào, vừa đi vào vừa hô: “Ngươi là ai? Vì sao tới hại chúng ta? Ngươi mua chuộc đám Trà Hồ trang hãm hại Minh đại ca đúng không?”
Không ngờ nương môn này thật có chút đầu óc!
Nàng nhìn trái nhìn phải trong phòng, trước sau không phát hiện. Cuối cùng không biết có phải linh cơ khẽ động, bắt đầu chú ý tới dưới giường. Sau đó, nàng không như ta suy nghĩ, vén lên nhìn gầm giường. Mà thả một thỏi ngân lượng trên bàn của người ta, sau đó rút một thanh lợi nhận hàn khí bức người ra, một đao trực tiếp bổ xuống chỗ giường gỗ ta nằm!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK