Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng thượng thò đầu từ cửa sổ ra, mặt chữ quốc nghiêm nghị sinh uy, hai mắt tinh quang trầm tĩnh, nhìn thẳng bên này.

Màn xe của chúng ta vẫn cuốn lên không bỏ xuống, chủ yếu bởi vì toa xe nhỏ này thông gió không tốt, chỉ mở cửa sổ nhỏ hai bên thì gần như không thu được gió. Nhưng như thế lại thuận lợi cho hoàng thượng trực tiếp câu thông với chúng ta. Lữ cô nương vừa thấy tạo hình tết búi tóc anh hùng, tay xách tiểu long kim đao, anh khí mười phần của hoàng thượng, hai má lập tức đỏ ửng.

Chịu đựng a! Thế điệt nữ! ! Cha ngươi đã giao phó ngươi cho ta, ta không thể để ngươi lưu lạc phong...... A hừ, tóm lại không thể gả làm tiểu cho người a!

Ta hừ một tiếng, không nhường chút nào, bảo hộ phía trước Lữ Dao Cầm. Ta hơi di chuyển về phía trước, lập tức che tư thái của Lữ Dao Cầm kín không kẽ hở, còn chặt chẽ hơn chó giữ đồ ăn. Lúc này lại nhìn hoàng thượng, không thể không nói huyết thống của Lý gia quả nhiên rất thuần khiết. Cho dù hơn bốn mươi tuổi, hoàng thượng vẫn là đại thúc đẹp trai có thể làm tiểu cô nương mê đến thần hồn điên đảo. Điểm này mà nói, hắn thật không hổ là cha của Tĩnh An, Hồng Trang, Tử Tử. Con cái đều xinh đẹp, quả nhiên cha cũng có mị lực khó tả.

Nhưng cử động bảo vệ của ta, lại làm hoàng thượng lộ vẻ khó chịu.

Hoàng thượng thoải mái nói: “Minh quân, ngươi làm gì vậy? Giậm chân đi về phía trước, muốn so chiêu với ta sao?”

Cái gì? !

Hắn còn học được vu oan hãm hại! Quanh đây có ba mươi người thì ba mươi người đều là bộ hạ của ngươi, ngươi muốn so chiêu với ta ngay trước mặt bọn hắn, không phải là hãm hại ta sao!

Quả nhiên, mười võ sĩ triều đình sau lưng Bạch Lai Mộ, vẻ mặt bất động như không nghe thấy gì, nhưng tay đã cầm chặt vũ khí, dường như câu nói tiếp theo là có thể biểu diễn toàn vũ hành.

Lão dâm trùng này! Vì cô nương ngươi đã bắt đầu không từ thủ đoạn! Nếu để Hồng Trang điện hạ biết, còn không một đao cho ngươi làm phương trượng thật!

Ta hừ nhẹ một tiếng nói: “Ta không muốn làm gì cả, chẳng qua có ít người muốn làm gì đó, ta không nhìn được, cần phải quản.”

Hoàng thượng rung động chân mày, vẻ mặt uy nghiêm che phủ một lớp sương lạnh, ngưng trọng nói với Thiết Hàn Y và Độc Cô sau lưng: “Chẳng lẽ hắn đã biết?”

Độc Cô: “Có thể là biết.”

Thiết Hàn Y: “Chưa chắc là biết thật, có lẽ biết chút manh mối.”

Hoàng thượng quay đầu lại nhìn ta chằm chằm, thậm chí ánh mắt có chút kiêng kỵ và e ngại: “Chẳng lẽ ngươi biết thật?”

Ta: “Hả? Biết cái gì?”

Hoàng thượng lại quay đầu hỏi: “Rốt cuộc hắn có biết hay không?”

Độc Cô......

Thiết Hàn Y......

Trên đây lặp lại.

Hoàng thượng suy nghĩ một lát, nở nụ cười khinh bỉ với ta: “Nói như vậy, kỳ thực ngươi không biết.”

A, ta đột nhiên hiểu được. Hoàng thượng lo lắng ta nhìn ra ý tứ của hắn với Lữ cô nương sao? Ha ha! Ta đây mà nhìn không ra, thì ngươi cũng quá coi thường ta, tối thiểu cũng quá coi thường sư phụ ta! Ta được dạy dỗ từ nhỏ, mỗi ngày tiếp thu giáo huấn của sư phụ. Dâm côn nhà ngươi có thể dâm hơn sư phụ ta...... Khụ khụ khụ, ta nói là tên cầm thú nhà ngươi có chim...... Hụ khụ khụ khụ khụ! ! ! Ý của ta là, ngươi có phong lưu, cũng có thể phong lưu như sư phụ ta sao?

Ta không cần để hắn nói lần nữa, trực tiếp trả lời: “Chỉ chút kế vặt này, nếu ta vẫn nhìn không ra, chẳng phải phụ lòng ngài coi trọng.”

Hoàng thượng ngạc nhiên nói: “Ngươi biết thật?”

Ta khinh miệt nói: “Không phải là chút chuyện giấu trong lòng Lữ cô nương sao? Ta đương nhiên biết!”

Hoàng thượng không lộ vẻ thẹn thùng hoặc là lúng túng, mà như lâm đại địch, ngưng trọng như trước mặt chính là hỗn thế ma vương, chậm rãi nói: “Xem ra, ngươi biết thật......”

Vì sao không khí này không đúng a......

Hoàng thượng lộ vẻ sát phạt quả quyết, quát: “Long Tại Thiên!”

Long Tại Thiên trên toa xe của chúng ta hét lớn một tiếng: “Lão Minh! Rốt cuộc ngươi có cho hay không! !” Tiếng rống này xen lẫn nội công, ta thì vẫn ổn, thái y thợ rèn trong xe không chịu nổi. Lữ cô nương xuất thân thế gia võ lâm, nhưng nàng yếu đuối thon dài, không chịu nổi đau đớn này.

Ta cả giận nói: “Long Tại Thiên, nếu Thẩm lão đại biết chuyện ngươi khi phụ dân nữ, tối thiểu cũng móc cặp mắt của ngươi!”

Chuyện Long Tại Thiên thầm mến Thẩm lão đại sớm đã là phố biết hẻm nghe. Thẩm lão đại vốn có diễm danh ở kinh thành, chẳng qua lão nhân gia nàng làm việc tùy hứng, gan lớn che trời. Về cơ bản sổ sách của ai cũng không mua, cũng không sợ phong bình không tốt, cũng mặc cho người khác nói loạn. Chẳng qua tâm ý của Long Tại Thiên thì là thật. Hắn cũng biết tính tình Thẩm lão đại, nghe ta nói như vậy thì hơi suy sụp.

Nhưng ta biết dựa thế, Long Tại Thiên cũng biết, hắn nói: “Ngươi gần cô nương này như vậy, ngươi không sợ chủ tử tức giận sao? Nói thật cho ngươi biết, ta chỉ được chủ tử phái tới đón Lữ cô nương. Lữ cô nương là thượng khách của chủ tử, quyết không thể cho ngươi cắn miếng bánh thơm ngon này.”

Ta cả giận nói: “Cái gì! Ý ngươi là Phương Trượng muốn cắn miếng bánh thơm ngon này!”

Mấy câu này chúng ta nói lớn tiếng, Lữ Dao Cầm nghe thấy choáng váng, lúc này càng không ngừng trốn sau lưng ta như muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Long Tại Thiên hừ một tiếng: “Có giao người hay không tự ngươi xử lý, ta chỉ truyền đạt tâm ý của chủ tử. Lữ cô nương, chủ tử có một phần nhiệt tâm với ngài. Nói như thế, chủ tử của chúng ta có lai lịch lớn, lão nhân gia người chính là thần tiên đánh rắm không phải tầm thường. Đây chính là kỳ ngộ ngàn năm một thuở, từ trên trời rơi xuống, gặp cũng không gặp được a. Chỉ cần ngài đi theo, nói không chừng, mấy ngày nữa lão Long còn phải gọi ngài một tiếng chủ mẫu đây.”

“Ngươi làm môi giới mại dâm sao! ! Cái gì mà đi theo! Ta cho ngươi rõ, ta biết Lữ Thuần Dương, là người quen cũ. Đây chính là thế điệt nữ của ta. Ngươi đừng làm trò này! Cút về!”

Long Tại Thiên sừng sững bất động: “Ta là nghe lệnh làm việc, cho dù không thể khi phụ các ngươi, chung quy phải mang người đi. Ngươi tự ngẫm lại, lời của chủ tử, người nào cản được?”

Hỏng bét a...... Thế mà hoàng thượng dùng quyền uy của hắn để dọa ta, ta làm công cho hắn. Cho dù tướng ở bên ngoài có thể không nhận quân lệnh...... Nhưng quân cũng ở bên ngoài, tình huống này thì khó nói.

Nhưng năm đó, Lữ Thuần Dương từng chiêu đãi ta ăn thịt dê. Cổ nhân nói, một bữa cơm chi ân, phải bảo hộ nữ nhi của hắn đến nhà bà dì mà không bị sắc lang tha đi. Sao ta có thể vứt bỏ con gái của cố nhân, để nàng rơi vào miệng sói.

Trong khi ta bảo vệ chặt chẽ Lữ Dao Cầm thay Lữ Thuần Dương, lại không chú ý bên hoàng thượng cũng đang tiến hành đối thoại.

Hoàng thượng lo lắng nói “Tiểu tử này biết thật, xem ra Lữ cô nương không giữ vững bí mật. Nếu hắn biết chúng ta hoài nghi hắn, muốn điều tra sẽ khó khăn.”

Độc Cô nói: “Nhưng nếu muốn điều tra rõ lai lịch của hắn, tất phải lá mặt lá trái một khoảng thời gian, không nên trở mặt bây giờ.”

Thiết Hàn Y cũng nói: “Độc Cô nói có lý, trở mặt bây giờ, tương lai tất sẽ khó điều tra. Hoàng thượng, không bằng giả vờ lấy lòng, trấn an hắn trước.”

Hoàng thượng trầm ngâm nói: “Cần quyết đoán mà không quyết đoán, sẽ bị rối loạn. Hiện nay chỉ những đại sự như Y Nhân, Quỷ Vực Nhất Hỏa, Luyện Thần Chú Hội đã xử lý không hết, nào có nhàn rỗi để quản Minh Phi Chân. Nếu lúc này không thu thập sạch sẽ, hỏng đại sự thì thế nào cho phải?”

Hoàng thượng tính tình kiên cường, vừa có quyết định, bèn lập tức hành động, đột nhiên quát một tiếng: “Dừng xe!”

Xa phu của toàn bộ đội xe đều là hảo thủ, nói ngừng là ngừng, không dây dưa dài dòng chút nào.

Hoàng thượng xuống xe ngựa, hắn vừa hiện thân, ánh mắt toàn trường đã tập trung vào...... Ta.

Các ngươi nhìn ta làm gì! Ta không bảo dừng xe! Vừa rồi ta còn cãi lộn với Long Tại Thiên đây.

Hoàng thượng chậm rãi đi về phía ta, trong mắt như có lửa giận, con ngươi tỏa sáng, đó là dấu hiệu nội lực Chính giới được vận lên. Nội lực Chính giới cực trọng thần ý, chính là con đường trực tiếp nhất thông hướng nội công thượng thừa nhất mà thế gian công nhận. Bởi vậy trong bát giới nội lực, Chính giới vẫn luôn được coi là giới mạnh nhất. Nhưng võ học Chính giới rất thưa thớt, không phải ai cũng học được. Luyện đến cảnh giới như hoàng thượng, kỳ thực đã không dễ.

Hai mắt hắn trong suốt, khí thế khiếp người bỗng dưng bức tới. Nếu là cao thủ bình thường, chỉ riêng khí thế đã thua một đoạn dài, không nói đến động thủ.

Ta thì không sợ nội lực này. Nhưng suy nghĩ cẩn thận...... Nếu lúc này ta đối nghịch với hoàng thượng, vậy chỉ có hai hạ tràng.

Một, thân phận lộ ra ánh sáng, kế hoạch thoái ẩn hoàn toàn phong lưu vân tán. Hơn nữa còn quen mặt với hoàng thượng, sau này không lo truy binh triều đình không biết ta. Ân oán tình cừu trước kia một mạch tìm tới cửa. Khẳng định loại bổ ngược bừa cào như Tĩnh An sẽ đánh đến quên cả trời đất.

Hai, bảo trụ thân phận, nhưng không được phản kháng, vậy chính là trực tiếp vào thiên lao. Ngăn cản hoàng thượng cua gái, còn không ngồi tù mục xương sao.

Ta thật sự không nghĩ tới tầng này, thế mà bỗng chốc đã đến bước ngoặt chết người, tiến thoái lưỡng nan này! Ta nên làm gì a! !

Nhưng ta không biết lúc này hoàng thượng đang suy nghĩ: Thế mà tiểu tử này sợ đến phát run? Với nội học mà nói, cao thủ nội công đến cấp bậc như trẫm có thể sinh tức nội liễm, không tán ra ngoài. Thậm chí cao thủ mạnh hơn có thể trốn vào giả chết trong giây lát, không khác hoạt thi. Cao thủ như vậy tâm cao khí ngạo, bình thường không thể giả thần giả quỷ. Cho dù muốn giả, cao thủ nội gia tự có quy luật sinh tức, cho dù giả vờ phát run, các môn nội công có tần suất run khác nhau vẫn có quy tắc nhất định để lần theo. Hắn run rẩy cực không có quy luật, chẳng lẽ là sợ thật? Điều này nói rõ, kỳ thực võ công hắn không cao a.

Sau đó hoàng thượng lộ vẻ dương dương tự đắc, bầu không khí hết sức căng thẳng hơi tan đi.

Phương Trượng sao thế này? Thế mà còn đắc ý.

Hoàng thượng đang định nói, đột nhiên phía sau có người quát.

“Chậm đã.”

Chỉ thấy một lệ ảnh tung bay, một đại cô nương mắt ngọc mày ngài, xoay bờ eo thon, thoáng chốc nhảy tới giữa ta và hoàng thượng.

Muội tử này môi hồng răng trắng, cực kỳ xinh đẹp; còn khoái ngoa quần dài, bọc một đôi đùi đẹp thon dài trong vải đen, tạo ra đường cong chắc chắn xinh đẹp. Ta nhìn cẩn thận, đây không phải Tô Hiểu sao! !

Tô Hiểu quát: “Làm gì vậy? !”

Hình như Tô Hiểu rất sốt ruột trên toa xe của mình, nhưng khinh công không được tốt. Trong quá trình xe ngựa tiến lên một mực không nhảy qua được. Lúc này đội xe dừng lại, Tô Hiểu lập tức nhảy qua, hừ một tiếng đứng trước mặt ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
Quang Anh Luong
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
Hoaqin
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =)) Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
Quang Anh Luong
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
tatsuya2712
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
tatsuya2712
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
dpnkbpvn
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
vo danh 2
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic Mời anh em vào xem =)) http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
Quang Anh Luong
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
Hoaqin
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta. Lâu thì 2 tiếng một chương. Tùy vào độ khó và dài nữa =))
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
dpnkbpvn
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
Hoaqin
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
vo danh 2
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
Quang Anh Luong
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
Oebah Habeo
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
toicotoi
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
Quang Anh Luong
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
Alohawow
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK