Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ta, vẫn nhường ngươi mười chiêu."

Lời này vừa xong, toàn trường yên tĩnh. Hai người lập tức bất động.

Giả Vân Phong vẫn không nói chuyện, vẻ mặt lại khôi phục lãnh đạm như trước. Trong mắt tinh mang lưu động, dường như càng thêm tâm đắc.

Mũi Thiên Ngoại Phong chỉ thẳng vào Minh Phi Chân, Giả Vân Phong thản nhiên nói.

"Ngươi. . . Là ai?"

Khi câu nói này vang lên, trên Thiên Ngoại Phong hàn quang chợt hiện, trên thân kiếm sinh ra kiếm khí cực kì mạnh mẽ, bỗng nhiên bao phủ xung quanh. Tuyết phong vốn không phương hướng bị kiếm khí cưỡng bức, vô số bông tuyết bay về phía Minh Phi Chân. Thế đạo lạnh lẽo, còn hơn sức gió tự nhiên.

Hồng Trang công chúa bên cạnh thấy thế kinh hãi, dù nàng biết võ công Minh Phi Chân thâm bất khả trắc, nhưng thấy dị tượng như vậy, cũng không thể không lo lắng cho hắn.

Mà dị tượng còn chưa kết thúc.

Phong tuyết cùng kiếm khí xen lẫn dường như hình thành một thủy triều kiếm khí dữ dội, từng làn sóng nối tiếp nhau vỗ về phía đối phương. Kiếm khí phong phú hình thành một khí tràng tuần hoàn giữa hai người, giống như một bồn nước to lớn. Thiên Ngoại Phong trong tay Giả Vân Phong chính là đầu nguồn dòng nước, phát ra kiếm khí cuồn cuộn không dứt, lấp đầy bồn nước. Theo lượng nước gia tăng, áp lực trên thân Minh Phi Chân ngày càng nặng nề.

Hoàng thượng cùng một đám võ sĩ nhìn đến trợn mắt há mồm: Kỳ chiêu như thế quả thực chưa từng nghe thấy. Tuy bọn hắn thâm ác thống hận Giả Vân Phong, nhưng vẫn tán thưởng kiếm pháp của hắn. Nhưng đều là cao thủ với nhau, đương nhiên thấy ngứa mắt, chừng nào còn chưa động thủ, không ai cảm thấy mình có thể kém hắn bao nhiêu.

Nhưng mà nhìn thấy một kiếm này, tất cả mọi người không khỏi chán nản. Bọn hắn tưởng tượng, nếu mình đổi chỗ với Minh Phi Chân, chỉ sợ không chống nổi một thời ba khắc đã phải kêu to đầu hàng, nếu không hạ tràng cũng chỉ có chết thảm dưới kỳ chiêu kinh thiên này của đối phương.

Khí tràng kiếm khí khổng lồ khóa lại đối thủ. Muốn làm cho đối phương không thể không động thủ trước. Nhưng mà, trong lúc khóa lại đối phương, Giả Vân Phong cũng tụ lực. Thời điểm đối phương không chịu được áp lực xuất thủ, kiếm khí hắn tụ đã lâu sẽ lập tức lấy mạng đối phương. Cho dù đối phương là cao thủ bên trong cao thủ, Giả Vân Phong vẫn có thể bằng chiêu này, vừa động thủ liền chiếm được thượng phong.

Sau mười ba năm không gặp, chiêu thứ nhất của Giả Vân Phong với Minh Phi Chân, vẫn là Lạc Nhạn Hoành Không như cũ.

Một phái Hoa Sơn, từ Hoa Sơn tổ sư trở đi, đây là lần đầu tiên có người dùng chiêu "Lạc Nhạn Hoành Không" long trời lở đất, thiên mã hành không như thế.

Giật mình nhất, thật ra lại là bản nhân Giả Vân Phong. Trước tối nay, hắn căn bản không thể làm ra một kiếm lăng lệ khó cản lại tinh huyền ảo diệu như thế. Trong khoảnh khắc gặp lại Minh Phi Chân, hắn đột nhiên bỏ xuống rất nhiều thứ. Trách nhiệm làm chưởng môn Hoa Sơn, nghĩa vụ của sát thủ Sát Liên, mâu thuẫn do kiêm hai loại thân phận minh ám, trong khoảnh khắc quyết tâm động thủ với Minh Phi Chân, đột nhiên biến mất.

Giả Vân Phong thiên phú dị bẩm, làm người lại chuyên chú, nội công kiếm thuật đều đã tu luyện đến cảnh giới cực cao. Muốn tiến thêm một bước, nói nghe thì dễ.

Mười ba năm qua, hắn đều sống dưới bóng ma của trận chiến với Minh Phi Chân. Vừa đối đáp một phen với Minh Phi Chân, làm hắn cảm giác thời không sai lệch, làm hắn có cơ hội kết thúc khúc mắc mười ba năm này. Trong lòng lập tức thông suốt, bực bội sinh ra bởi tiến cảnh đình trệ, mâu thuẫn sinh ra bởi thân phận cùng sinh hoạt, bỗng chốc thành không.

Minh Phi Chân cũng không nhịn được tấm tắc lấy làm kỳ lạ, có thể vận dụng nội lực đến mức này, có thể nói Giả Vân Phong đã là nhân vật đứng đầu trong cao thủ đặc cấp.

“Ngày đó từ biệt, đến nay đã qua mười ba năm, ta vẫn luôn điều tra ngươi." Miệng Giả Vân Phong dùng truyền âm nhập mật, tay vẫn không ngừng thúc giục nội lực, hiển nhiên nội công thâm hậu, có thể tâm phân nhị dụng.

"Ta đã điều tra sư phụ ngươi. Hắn là chưởng môn Đại La sơn, 'Ngữ Hóa Giang Sơn' -- Minh Hóa Ngữ. Trên giang hồ, tiếng tăm lừng lẫy, đã từng danh liệt Tuyệt Thánh Thập Tọa, chính là một trong số ít cao thủ của thiên hạ. Năm đó ta từng nghĩ, nếu ngươi là đệ tử của Minh Hóa Ngữ, võ công cao cường cũng là đương nhiên. Thế nhưng ngươi. . ."

Ngữ khí Giả Vân Phong trấn định, cho dù đối diện chính là Minh Phi Chân, vẫn lộ ra vẻ tự tin không thể lay động: "Ngươi tựa như chưa từng tồn tại. Trên dưới Đại La sơn không có tin tức của ngươi, trên giang hồ cũng chưa từng nghe nói Minh Hóa Ngữ có một đệ tử như ngươi. Rốt cuộc, ngươi là ai?"

Minh Phi Chân không nói gì, nét mặt của hắn không nhúc nhích tí nào. Kiếm khí của Giả Vân Phong trên người hắn dường như không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì, thân thể như đúc bằng sắt chưa từng lắc lư một chút. Hắn chỉ đứng tại chỗ, phảng phất lâm vào trường khảo.

Hồi ức bay tới như tuyết rơi.

Những lời năm đó, người nào đó từng nói với hắn, xông lên đầu.

[ Ngươi không tồn tại ]

[ Cho dù ngươi làm nhiều chuyện hơn nữa cũng được, thanh danh lớn hơn nữa cũng được, ngươi chỉ là một người không tồn tại ]

[ Minh Phi Chân - - đây cũng có thể xem như danh tự sao? Ngươi muốn trốn tránh như vậy đến bao giờ, hèn nhát ]

[ Ta sẽ biến mất trước mặt ngươi, ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ tìm được ta ]

Được nửa ngày, mới chậm rãi phun ra một câu.

". . . Chưa từng tồn tại sao?"

Ngữ khí phía sau mặt nạ nhàn nhạt, dường như hơi tịch mịch.

Ngữ khí từ tốn, nhưng lại làm người ta cảm thấy trong đó cũng có một chút nộ ý.

"Điểm này, không thể không nói, ta cảm thấy ngươi đúng. . . Thật mẹ nó đúng."

Ánh mắt lại lần nữa quét tới, con mắt phía sau mặt nạ đồng xanh hiện lên một vòng huyết hồng. Tâm thần Giả Vân Phong kịch chấn, chỉ cảm thấy kinh mạch nóng lên, kiếm khí cuồn cuộn đột nhiên biến mất, phong tuyết lập tức khôi phục bình thường.

Minh Phi Chân bước ra một bước, kiếm khí còn sót lại tiêu tan: "Không cần đi tìm cái bóng của ta, bây giờ ta đã đứng đây." Ánh mắt ngưng lại, ngữ khí lạnh nhạt nói: "Giả chưởng môn, tiến chiêu đi."

"Không cần ngươi dạy!"

Giả Vân Phong kiên định tâm thần, thân thể như ngỗng trời tung bay, nhảy lên một cái, một kiếm cương mãnh tuyệt luân lăng không rơi xuống. Một kiếm này vẫn là Lạc Nhạn Hoành Không, nhưng kình lực cùng thủ pháp lại hoàn toàn khác với lúc trước. Nhìn qua là nhằm vào đầu Minh Phi Chân.

Minh Phi Chân vừa định hơi nghiêng người tránh đi, chợt thấy mũi kiếm của Giả Vân Phong dường như phát ra một loại rung động không tên. Một kiếm này kiếm thế cương mãnh, nhưng lợi hại ở chỗ thế đạo còn chưa đi hết. Điểm rơi đã quyết chưa quyết, tựa như lúc nào cũng có thể có biến hóa mới. Đây hoàn toàn khác với Giả Vân Phong mười ba năm trước, hoặc là Giả Vân Phong biểu hiện xưa nay. Kiếm cũng là hai loại cách dùng.

Minh Phi Chân kinh ngạc nói: "Khó trách có thể trở thành Sát Liên tân quý. Nguyên lai kiếm thuật tiến nhanh, thật đáng mừng." Cũng không thấy thân trên Minh Phi Chân lắc lư mảy may, chân đạp một cái lập tức lướt ngang sáu thước. Bỗng chốc thoát khỏi phạm vi phong tỏa của Lạc Nhạn Hoành Không.

Hoàng thượng đang xem kịch khen hay một tiếng: "Đại hiệp khinh công tuyệt diệu!"

Thân pháp biến ảo này đúng là làm người khó liệu, nhưng năm đó, Minh Phi Chân chưa từng lấy thân pháp tránh thoát kiếm chiêu của Giả Vân Phong.

Năm đó, Giả Vân Phong thảm bại dưới tay Minh Phi Chân, sau khi rút kinh nghiệm xương máu, thậm chí bán mình tiến vào Sát Liên đổi lấy Ma Ảnh Phân Quang cùng những công pháp khác. Mới tìm ra phương pháp đối phó hắn. Năm đó Minh Phi Chân dùng biện pháp tương tự khí cơ giao cảm để thăm dò động tĩnh của mình, từ đó lấy biên độ nhỏ nhất tránh đi tất cả chiêu số. Bây giờ điều kiện mọi người như nhau, đối với cảm ứng nhạy bén của mình, Giả Vân Phong tự tin mười phần, thậm chí còn cảm thấy có thể hơn Minh Phi Chân. Dưới khí cơ cảm ứng vô cùng nhạy bén của hắn, cho dù thân pháp hắn không bằng Minh Phi Chân, vẫn có thể khắc chế đấu pháp chưa bói đã biết của đối phương.

Đây mới là chiêu thứ nhất, Giả Vân Phong đã đại chiếm thượng phong.

"Lưu ý!"

Hét lớn một tiếng, trên Thiên Ngoại Phong dị sắc nổi lên, phảng phất dát lên một lớp sương mỏng màu xanh, cả thanh kiếm tỏa ra thanh mang quỷ dị. Một chiêu 'Triêu Dương Thất Chiếu', biến thành 'Thanh Dương Thất Chiếu'. Chỗ kiếm khí đến, thanh mang vạch một cái, lập tức lưu lại một vết kiếm dài khoảng tấc trên sàn đá, nhìn thấy mà giật mình !

Sàn nhà này làm từ vật liệu đá thượng hạng, thợ đá dùng cưa lớn cũng chưa chắc để lại được vết tích như thế. Dù Thiên Ngoại Phong sắc bén, nhưng dù sao thân kiếm khinh bạc, có thể có uy lực như vậy, hiển nhiên là nhờ công lực của Giả Vân Phong.

Thì ra, lúc Giả Vân Phong dùng chiêu thứ hai, đã vận dụng khí kiếm bí quyết trên thân kiếm. Khí kiếm chính là cảnh giới tiến giai của kiếm mang. Xưa nay hắn lấy ngón tay dùng khí kiếm, đã đủ để sánh ngang với binh khí. Dùng trên danh kiếm như Thiên Ngoại Phong, tự nhiên thuận buồm xuôi gió. Xảo như thế, lúc trước Giả Vân Phong cũng không nghĩ ra. Hôm nay lại diệu thủ, ngẫu nhiên đạt được kỳ tư diệu tưởng như thế.

Giả Vân Phong quát: "Ngươi đã chọn tay không đối chiến, sẽ phải trả giá đắt!"

Khí cơ cảm ứng khắc chế thân pháp, Thiên Ngoại Phong thêm vào khí kiếm khắc chế tay không. Giả Vân Phong không cần phải nghĩ, đã sử xuất thủ đoạn vô cùng lợi hại.

Kiếm thứ ba, thứ tư, thứ năm, ba chiêu liên hoàn, đều dùng Thiên Ngoại Tam Phong Kiếm Pháp để giết. Trên Thiên Ngoại Phong, kiếm kình lăng lệ, hàn quang phun ra nuốt vào. Ngay cả người quan chiến một bên, mặc dù biết một khi hắn chiến thắng, phe mình tuyệt không may mắn thoát nạn, nhưng cũng không nhịn được bị khí thế thu hút, thán phục kiếm pháp của người này.

Nhưng mà nhìn kỹ, lại càng kinh diễm hơn.

Mặc dù ba kiếm này đều có nguồn gốc từ phái Hoa Sơn, lại là bất đồng kiếm pháp. Di ý của người tạo ra cũng khác nhau một trời một vực. Thế nhưng ba kiếm này xuất ra lại không thiếu tự nhiên chút nào, chuyển hướng trôi chảy, như nước chảy mây trôi, liền thành một khối, chặt chẽ không thể tách rời.

Nói là ba kiếm cũng có thể, nói là một kiếm cũng có thể. Ở đây đều là hành gia, cơ hồ sắp vì một kiếm này mà quát lên khen hay!

Đáng thương cho Minh Phi Chân, liên tục thi triển thân pháp không ngừng né tránh, vướng trái vướng phải. Mặc kệ hắn muốn né sang bên nào, đều sẽ bị khí cơ cảm ứng của Giả Vân Phong phát hiện trước một bước, nếu không phải thân pháp hắn cực nhanh, địch không bằng được , chỉ sợ bây giờ trên người đã có mấy cái lỗ.

Hắn đã nói nhường đối phương mười chiêu, vậy thì không thể hoàn thủ.

Giả Vân Phong lại là càng đánh càng diệu, càng đánh càng cảm thấy mỗi một kiếm của mình đều có bước tiến dài. Mỗi khi ra một kiếm, đều như ý, giải khai mê hoặc nhiều năm của mình với kiếm pháp sư môn, thoải mái cực kỳ.

Giả Vân Phong đúng.

Thiếu niên tóc trắng này. . . Hiện tại là thanh niên. Chính là đá đặt chân tốt nhất để hắn đạp lên đỉnh điểm của kiếm đạo. Kinh lịch thảm bại dưới tay hắn năm đó làm mình trưởng thành, hôm nay gặp lại sẽ làm mình tiến thêm một bước. Hắn tin chắc, trong trận chiến này, mình sẽ thu hoạch được thứ mà mình vẫn muốn.

Giả Vân Phong có thể nhìn thấy tương lai của mình. Trạng thái ngày hôm nay của hắn là diệu thủ ngẫu đắc, không có khả năng một mực duy trì. Nhưng chuyện này không hề quan trọng, nếu Giả Vân Phong đã nhòm ngó tầng cao nhất của con đường võ đạo, hắn sẽ nghĩ phương pháp đi vào.

Trước lúc này, hắn vẫn luôn lưỡng lự trong sương mù, không hiểu được gì. Sau lần này, chỉ cần chịu bỏ công sức, hắn sẽ lập tức trở thành một trong những kiếm thủ mạnh nhất đương thời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
24 Tháng mười hai, 2018 16:49
Main cứ chối nhưng bá hơn sư phụ cmnr :v ít nhất lão này còn chưa dám vào hẳn cung thi phò mã :))
Hoaqin
24 Tháng mười hai, 2018 10:32
Đường Dịch cho về với Tư Phủ =))
dpnkbpvn
24 Tháng mười hai, 2018 10:11
thế còn Đường Dịch XD
tuanti1997qn
23 Tháng mười hai, 2018 23:10
Tiểu sư di của lão Phi Chân bá quá mức rồi. Lão mà ko lo đẩy sớm chắc còn ăn hành dài.
Quang Anh Luong
23 Tháng mười hai, 2018 20:27
pha này KVT dễ bị đánh chi què giò rồi :v vẫn nhớ lão Phi Chân bảo ai thò mặt vào Dạ La thư thì nhất định phải phế mà lại
Hoaqin
23 Tháng mười hai, 2018 17:50
Vợ cả sư di, vợ hai lão đại, vợ ba vợ bốn 2 công chúa, vợ 5 Bạch Liên, vợ 6 Tô Hiểu =)) Vài slot sau cho mấy người nữa, tầm chục vợ là ok
Hoaqin
23 Tháng mười hai, 2018 16:14
Sau này một slot trong hậu cung là đẹp =))
dpnkbpvn
22 Tháng mười hai, 2018 18:46
Tô hiểu dễ thương max level r
Hoaqin
21 Tháng mười hai, 2018 08:52
Truyện này phải mua ảnh scan đấy bạn ơi =))
54321zxcv
21 Tháng mười hai, 2018 08:43
bác có link truyện chữ ko. em vật thuốc quá
qtrung2511
17 Tháng mười hai, 2018 21:28
chắc là thế rồi.
firefox123
17 Tháng mười hai, 2018 20:38
Thằng này hái hoa hái cả cụm, ăn thịt ăn cả bát thế này thì họ Lý đổi luôn thành họ Minh cho nhanh nhỉ
Gingi
17 Tháng mười hai, 2018 20:35
99.99% là như thế rồi :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười hai, 2018 20:23
Đừng bảo phò mã mà con công chúa nói là Phi Chân giả dạng đấy nhá :v
dpnkbpvn
15 Tháng mười hai, 2018 21:56
Dăm ba thằng malay đòi ngáng chân rồng vàng
vo danh 2
15 Tháng mười hai, 2018 21:30
Người ta đi bão , ông ở nhà dịch truyện cho ae , thấy ấm lòng nhẹ , klq nhưng vn vô địch rồi , ae ơiiii......
haloween12
15 Tháng mười hai, 2018 20:34
đệt phò mã là main =))
Alohawow
14 Tháng mười hai, 2018 22:01
toàn chiêu khắm éo chịu đc :))
toicotoi
14 Tháng mười hai, 2018 21:59
chân giò của ta không ai giành được :))
dpnkbpvn
14 Tháng mười hai, 2018 00:55
Hmm, Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2018 21:40
đoạn nhảy vực cũng chỉ nhắc tới lão tứ thôi :v ngũ sư muội và tiểu lục tử ít nói tới
Hoaqin
13 Tháng mười hai, 2018 20:51
Main bảo đè xuống chưa nói đây :v
haloween12
13 Tháng mười hai, 2018 19:47
chưa thấy nhắc tới sư muội nhỉ
vo danh 2
12 Tháng mười hai, 2018 21:25
Lão phu chung ngưng ... Chiêu này khốn nạn nha ... Vô sỉ vô địch thiên hạ nha
Quang Anh Luong
12 Tháng mười hai, 2018 00:51
chán bác ***, hứa hôn với kim vương tôn là tỷ tỷ nó, mà biết đâu nó bịa chuyện thì sao? Chỉ thuận nước đẩy thuyền theo phỏng đoán của Phi Chân thôi :v
BÌNH LUẬN FACEBOOK