Ta ho khan một tiếng cũng nói: “Không dám không dám, không phải như rắm. Có lẽ trong lòng Liệt đại hiệp ngài thì như heo, như chó, như gà vịt thịt cá, cắm cái bảng ba văn tiền, năm cân có thể bán với giá bốn cân. Nhưng bất kể như cái gì cũng được, tóm lại không phải như sấm. Nếu không ta chỉ nói một câu như sấm bên tai, sao ngài phản ứng dữ thế.”
“Họ Chung! Ngươi đừng làm trò này! Ngươi tin lão tử bổ ngươi không!”
Thọ lão khuyên nhủ: “Liệt huynh bình tĩnh đừng nóng, nhưng ngươi cứ khẳng định Chung công tử không biết đại danh của Lăng công tử, quả thật hơi võ đoán.”
Liệt Thương cũng là hán tử ngay thẳng, dựa vào lí lẽ biện luận: “Thọ lão, người này cười đùa cợt nhả, nhà thì hạ lưu, có thể biết cái gì? Liệt mỗ nhân nói thẳng, cũng không sợ đắc tội với người. Lăng công tử thân phận siêu nhiên, kiếm thuật thần diệu, điểm ấy Liệt mỗ thừa nhận. Nhưng mặc dù như thế, gia quy của Lăng gia Lư Sơn kiếm quan cực nghiêm, môn nhân du lịch đều phải mai danh ẩn tích, chưa từng được gióng trống khua chiêng. Chuyến này, nếu Lăng công tử không đi về Hồ Châu, sợ rằng chúng ta cũng không nhận ra. Rõ ràng tiểu tử này vỗ mông ngựa.”
Liệt Thương trừng mắt nhìn ta nói: “Ngươi có thể nói ra lệnh tôn của Lăng công tử là ai, lão tử coi như ngươi lợi hại! Nếu không, tiểu tử ngươi nhục ta như thế, phải ăn một đao của lão tử!”
Ta thở dài lắc đầu nói: “Liệt đại hiệp, dù sao ngài cũng là nhân vật thành danh, bàn tính này không ổn.”
“Vì sao không ổn?”
“Ta thua ăn một đao của ngài, ngài thua coi như ta lợi hại? Ngài nói xem, ‘Coi như ta lợi hại’ là ban thưởng gì, mà ta phải mạo hiểm chịu một đao của ngài để lấy?”
Lời này chọc cho cả phòng cười vang, Liệt Thương đỏ ửng mặt nói: “Nhất thời nóng lòng nói sai, nếu ngươi thắng, Liệt mỗ mặc cho ngươi xử trí.”
“Ta cũng không cần xử trí, ngài có thể đáp ứng ta một chuyện là được.”
Liệt Thương thấy ta chắc chắn, nói trong lòng: Lư Sơn kiếm quan truyền kiếm ngàn năm, kiếm khách nổi danh nhiều vô số kể. Thế hệ này, chỉ bản thân Lăng gia đã có bảy nhà, mỗi một nhà đều có nhân vật kiệt xuất. Tính ra mục tiêu không dưới mười người, ta xem ngươi đoán thế nào.
“Chỉ cần ngươi thắng, ngươi nói ra, Liệt mỗ chắc chắn đi làm.”
“Trong nước đi trong nước?”
“Hỏa Diệm sơn cũng đi!”
“Tốt, chỉ cần câu này của Ngưu Ma Vương ngươi!”
Ta thâm trầm nói: “Ta đây nói!”
Tô Hiểu ở bên cạnh phất cờ hò reo: “Mời Đại Thánh lộ rõ thần thông!”
“Ngốc!”
Ta gật gù đắc ý, giả bộ chưởng môn Võ Đang lừa tín đồ, ra vẻ thần nhập chỉ vào Lăng công tử nói: “Người đó sinh vào mùng ba tháng chạp năm Nguyên Thánh thứ ba, bởi vì thấy ngày ra đời Lư Sơn có khí tượng mùa đông, lệnh tôn viết “Băng nhược mã não, thiên vân phá bích”, đặt tên theo đó. Lệnh tôn quan chủ Lư Sơn Phù Dung quan —— Lăng Dược Sư tiền bối, chính là đại hiệp tiền bối trong chốn võ lâm, xưa giờ có danh xưng đại tổng quản Giang Nam đạo. Từ khi tổng quan chủ bế quan, bất kỳ khi nào triều đình có việc, hắn luôn luôn nhất hô bách ứng. Bạch Vương thất quan cũng theo lão nhân gia người như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, làm người ta rất kính trọng.”
Lăng công tử nghe thấy bội phục, có lẽ hắn không ngờ người khác nói ra thân phận, vỗ tay thở dài: “Thật tinh mắt! Kiến văn rộng rãi! Tất cả như Chung công tử nói, danh gia tử đệ, quả nhiên là danh bất hư truyền.”
Hoàng thượng cũng kinh ngạc: Không ngờ Lăng công tử này là đích tôn, nhi tử của Dược Sư huynh, vậy chẳng phải là cháu ngoại trẫm? Bình thường Minh Phi Chân loạn thất bát tao, vậy mà biết không ít chuyện vặt giang hồ! Chuyện này hắn cũng đoán được? !
“Tiểu đệ có thể biết tên tuổi của công tử, bởi vì mấy tháng trước công tử hành hiệp trượng nghĩa, tru diệt ác bá, cứu một đôi cha con ở Lạc Dương. Quả nhiên là đại nhân đại nghĩa.”
“A? Chút việc nhỏ không đáng nhắc đến, không ngờ cũng để Chung huynh biết, ha ha ha ha ha.”
Dù Lư Sơn kiếm quan có nghiêm lệnh không cho phép bọn hắn nói ra thân phận, nhưng Lăng công tử này lại cố ý khoa trương, như sợ người khác không biết sự tích của hắn. Thế là không giấu được pháp nhãn của ký giả Hắc Bạch Giám, thoáng cái đã bị tìm đến ngọn nguồn. Hơn nữa trong đó còn viết, quân này nổi danh ở các thanh lâu kỹ quán, chính là nam nữ không chê, một mãnh tướng chơi cả thủy bộ.
Muốn đoán ra thân phận của hắn thì càng đơn giản, Phi Lưu Thứ Thuật có tứ trọng, mỗi một trọng đều có nội công tâm quyết tương ứng. Tuy ta không biết kiếm pháp, nhưng người trẻ tuổi luyện đến cảnh giới đệ tứ trọng ‘Phi Lưu Trực Hạ Tam Thiên Xích’, ngoại trừ thân nhi tử được lão quan chủ truyền dạy trực tiếp, ta không biết ai khác.
Lăng công tử được vỗ đúng mông ngựa, bèn cười với ta: “Chung huynh cũng là gia học uyên thâm, lúc nào tại hạ có thời gian, phải thân cận hơn.”
Ta nở nụ cười ám muội: “Ngu huynh bất tài, cuộc đời chỉ thích xem hí kịch, nhất là vở Dương Tứ Lang.”
“Màn nào trong Tứ Lang?”
Ta ám muội cười nói: “Tham mẫu.”
Lăng công tử cười ha ha nói: “Tốt! Quả nhiên là người trong đạo ta! Nên uống cạn một chén lớn!”
Hai ta hận gặp nhau muộn, ngươi gợi một câu phong hoa, ta đối một câu tuyết nguyệt. Ta có một đóa xuân lan, hắn sở trường một đóa thu cúc. Không cần một khắc, cơ hồ vui đến trong mật thêm dầu, hận không thể lập tức đốt giấy vàng chém đầu gà kết nghĩa.
Ta và Lăng công tử gật gù đắc ý, kề vai sát cánh nói: “Ôi ôi ~ Lăng công tử, nghịch ngợm, nghịch ngợm.”
“Chung công tử, biết chơi, biết chơi.”
“Lăng công tử, có tình thú, có tình thú.”
“Chung công tử, phong nhã, phong nhã.”
“Lăng công tử, hay! Hay! Hay!”
“Các ngươi gáy đủ chưa?”
Cô nương áo lục cầm Chày Kim Cương cau mày nói: “Chướng khí mù mịt.”
Lăng công tử cũng thấy mình hơi thất thố, thấp giọng cười nói: “Bao giờ rảnh rỗi, mời huynh đài tới Cửu Giang làm khách.” Nói xong liếc Tô Hiểu, Tô Hiểu rét run cả người.
“Đến lúc đó tới cùng Tiểu Tiểu phu nhân, tiểu đệ nhất định tận tình địa chủ.”
“Ấy ~ hì hì hì hì. Tới, huynh đệ, uống hết chén này.”
“Huynh đài, tới!”
Nhận chén uống ngay, nhưng rượu này nóng bỏng, mới một chén nhỏ đã cảm thấy cổ họng nóng hổi, biến sắc nói: “Đây là rượu gì! Thật mạnh!”
Ta cười nói: “Sơn dã chi địa, nhiều kỳ trân nhất. Rượu này là đặc sản bản địa, nghe nói tên là Suối Lửa Hầm Băng, sau khi uống vào như băng hỏa cùng đốt, tuyệt không thể tả. Chính là rượu ngon nam tử hán đại trượng phu phải uống.”
Thọ lão nghe đến đó vuốt râu mỉm cười, giơ ngón cái lên nói: “Chung công tử thật là gia học uyên thâm, băng hỏa nhất đạo này quả là trò hay!”
Mẹ nó lão đầu nhi, ta có thù với ngươi sao! Vì sao ngươi liên tục hãm hại lão tử a! !
Tô Hiểu nghe xong lại muốn nổ —— A được, Tô Hiểu không có phản ứng gì a.
Tô Hiểu mở đôi mắt to, ghé sát tai ta hiếu kỳ nói: “Minh đại ca, băng hỏa nhất đạo là gì, vì sao là trò hay a?”
Ta nghe được mồ hôi đầy đầu, may mà đứa nhỏ này còn biết thấp giọng: “Băng hỏa sao, ha ha ha, chính là một kỹ thuật bí truyền của người giang hồ, không tiện nói lớn tiếng. Ngươi không biết thì thôi.”
“Vậy Minh đại ca, ngươi biết không?”
“Không dám không dám, có biết một hai.”
“Vậy ngươi có thể dạy ta không?”
“A?” Ta thất thần, đảo tròn mắt, cười xấu xa nói: “Tốt, hôm nào rảnh rỗi, chúng ta tìm thời gian nghiên cứu.”
Nghĩ đến Tô Hiểu đỏ mặt thất thần lúc biết đó là cái gì, bây giờ ta đã muốn cười.
Tô Hiểu mừng rỡ, vỗ tay cười vang: “Tốt, đã nói. Sau này ngươi dạy ta băng hỏa nhất đạo, không cho chối.”
Tiểu tổ tông! Đã nói thấp giọng a! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
06 Tháng mười một, 2018 19:15
Tính thằng DD là cục súc chứ không phải chính trực, nó không phải kiểu ghét ác như cừu chỉ là thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi. Kiểu của nó có thằng Sanosuke trong kenshin khá là giống
06 Tháng mười một, 2018 19:05
Edit là chỉ cần đúng ngữ pháp là được rồi, như bạn là tốt quá rồi. Bạn cứ pm cho Ronkute đi.
06 Tháng mười một, 2018 19:00
hợp tính thì mới gặp cũng là anh em...
06 Tháng mười một, 2018 18:56
Bác chỉ cho mình mấy chỗ cần edit tốt hơn được không,
Tại căn bản mình kém văn mà cũng không biết tiếng trung thành ra không viết cho câu nó văn vẻ được, chỉ đủ ý với đúng ngữ pháp là tốt lắm rồi =))
06 Tháng mười một, 2018 18:55
Mỗi người một ý, có lẽ lão Đường ở chung thấy main cũng không xấu nên thế =))
06 Tháng mười một, 2018 18:18
Bạn edit tốt quá, nếu edit kỹ hơn một chút, bạn có thể liện hệ với Ronkute để tính lương bên edit. 30 thạch/1 chương. Như vậy cũng đáng bỏ công sức hơn.
06 Tháng mười một, 2018 18:16
Á à, thì ra Thẩm lão đại thích hòa thượng à.
06 Tháng mười một, 2018 17:46
:v ông tác giả cũng hợp lý hóa lí do Đường Dịch không tố cáo Phi Chân nhưng mà lại càng bất hợp lý
Bây giờ bạn vào 1 tổ chức để trả thù nhà, đương nhiên muốn tổ chức đó lớn mạnh
Tự nhiên phát hiện ra trong tổ chức có 1 thằng võ công bá vcl nhưng thường ngày giả ngu, bạn có nghi ngờ không ? , lấy tích cách cương trực của Đường Dịch chắc chắn sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như thế
Ấy vậy mà ổng lại bỏ qua đơn giản chỉ vì "Làm gì thì làm không ảnh hưởng đến anh báo thù là được" =))
06 Tháng mười một, 2018 17:24
chết chặt danh hiệu ôn thần minh phi chân rồi đến quì với anh long tại thiên
06 Tháng mười một, 2018 17:19
Mình chỉ edit kĩ hơn thôi mà
Thành ra tốc độ ra chương cũng bị chậm lại, không ngày vài chục chương như cv thông thường được ):
06 Tháng mười một, 2018 14:23
Truyện của bác ad tốt quá riết chỉ chờ bên này không muốn qua chỗ khác đọc luôn :'(
06 Tháng mười một, 2018 12:36
võ công của thanh niên phi chân này ảo diệu vậy còn cả chiêu giống thôi miên nữa
06 Tháng mười một, 2018 10:40
căn bản là chất lượng tốt bác ơi không cần dục tốc bất đạt. cứ ra đều là được rồi.
05 Tháng mười một, 2018 22:03
Yên tâm, ngày nào tối thiểu cũng 2 chương =))
05 Tháng mười một, 2018 21:04
hu nay ra có 1 chap thui à
03 Tháng mười một, 2018 20:48
trong cái truyện này đọc lâu nghi ngờ giới tính tùm lum hết rồi
03 Tháng mười một, 2018 20:46
một đám bình thường dở hơi điên điên mà đến lúc chơi âm mưu đứa nào cũng lắm thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
03 Tháng mười một, 2018 15:52
trap nó phải huyền bí.
03 Tháng mười một, 2018 11:04
Là nữ chứ gì mà là nữ thật đấy :))))) , lão bị con tác đầu độc giống thanh niên Châu rồi à =)))
02 Tháng mười một, 2018 22:39
theo thái y nói thì có lẽ tô hiểu là nữ thật đấy dù sao cũng là đệ nhất thần y mấy cái vấn đề giới tính này liếc cái là ra , à mà lầu trên avatar với tên có vẻ giống lão lang nhỉ có phải phân thân của lang không vậy
02 Tháng mười một, 2018 21:25
Quên trừ thằng trap Tô Hiểu ra :lol:
02 Tháng mười một, 2018 21:23
Mấy thằng trong truyện chính tưng tửng thôi chứ thằng nào cũng khôn lòi họng, ngu ngơ là lên bảng đếm số cả lũ :))
02 Tháng mười một, 2018 13:55
gintama thì anh quân ăn hành nhiều nhất
02 Tháng mười một, 2018 11:59
gintama thì tướng quân bọn nó cũng dám đem ra làm trò hề
02 Tháng mười một, 2018 11:19
Đã sửa bác, vừa bấm đăng thì mất điện, không kịp check
BÌNH LUẬN FACEBOOK