Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Điện hạ nói như thế là có ý gì?" Tống tổng đốc trận địa sẵn sàng. Lục Phiến môn bản thân là trung lập phái, từ trước đến nay trong Lục Vương Đảng bên cạnh ai cũng không đứng. Cùng sáu vị vương gia quan hệ không tính là tốt. Vừa nhìn Tranh vương khí thế hung hăng, Tống tổng đốc trước tiên giữ ba phần cẩn thận, "Lục Phiến môn, Tranh vương phủ, từ trước đến nay nước giếng không phạm nước sông. Điện hạ nói trong Lục Phiến môn ẩn náu tiểu thâu trộm cắp sổ sách nhà ngươi. Muốn hạ quan giao người, đây không phải quá vô căn cứ sao?"

"Vô căn cứ? Theo ngươi nói sổ sách không tại các ngươi nơi này?"

"Tự nhiên không tại." Tống tổng đốc ưỡn ngực một cái, kiên cường nói: "Ta Lục Phiến môn cảnh giới sâm nghiêm, thiên hạ tiểu thâu trông thấy cửa nha môn liền muốn chạy vô tung vô ảnh, ngài nói tiểu thâu lặng lẽ chạy vào, đây không phải vô căn cứ a?"

Tranh vương sắc mặt thay đổi mấy lần, kém chút muốn bão nổi.

Ta ở bên ngoài thì nghe đến kém chút cười phun ra ngoài.

Tống tổng đốc thật không biết chuyện gì xảy ra. Sổ sách vừa đến tay chúng ta liền ra roi thúc ngựa đưa cho Thẩm lão đại, còn không có thương lượng xong Tranh vương liền chạy đến tận cửa. Cho nên Tống tổng đốc làm sao biết sổ sách là cái đồ chơi gì.

Tranh vương lại nghĩ Tống tổng đốc đã sớm lấy được sổ sách, chỉ là đang giả ngu bàn điều kiện với hắn. Hắn trên miệng nói tiểu thâu sổ sách gì đó chẳng qua là để có cái đài dưới chân, ý tứ rất rõ ràng, chính là nói sổ sách của ta là rơi vào trong tay ngươi. Nhưng ngươi cũng đừng quá mức, sớm mà giao ra, nếu không bản vương không khách khí với ngươi.

Nhưng Tống tổng đốc thật đúng là không biết sổ sách sự tình, hắn nào hiểu Tranh vương đột nhiên nổi điên làm gì. Tiểu thâu? Ngươi đi trong đại lao Hình bộ tìm đi a.

Tranh vương vênh mặt hất hàm hừ một tiếng, diện mục xấu xa nói: "Tốt, ngươi có tư cách bàn điều kiện. Nói đi, chỉ cần đừng quá mức."

"Điều kiện gì?" Tống tổng đốc nghe không hiểu. . . Chẳng qua là cảm thấy Tranh vương điện hạ này hôm nay làm sao thần thần đạo đạo."Xin thứ cho hạ quan không rõ." Ân, hắn thật đúng là không rõ.

Tranh vương kiêu ngạo cười lạnh nói: "Nếu như ngươi không nói, đó chính là từ bỏ cơ hội tuyệt hảo này, đừng trách bản vương cứ thế mà đi."

Tống tổng đốc một bộ cảm thấy 'Quân này có bệnh' biểu tình, vung tay lên: "Vậy hạ quan cũng chỉ đành tiễn khách."

"Ngươi tên thất phu này!" Tranh vương điện hạ tức giận đến đứng lên, oa oa kêu to chỉ vào mũi Tống tổng đốc, "Không biết tốt xấu, không biết tốt xấu! !"

Tranh vương cũng là thật không có gặp qua gia hỏa không biết điều như thế, nhưng nói muốn đi hắn cũng không thể thật đi. Tham ô sổ sách còn không có cầm về đây. Nhưng Tống tổng đốc là muốn tiễn khách thật, một đương triều thân vương đến nha môn bắt tiểu thâu? Lộn xộn cái gì. . .

Hai người lại châm chọc khiêu khích một phen, đùa nghịch không ít mánh khóe, hết lần này tới lần khác lời nói hoàn toàn trái ngược, một tiếp điểm cũng không có vẫn còn có thể trò chuyện lâu như vậy. Ta quốc gia này ngôn ngữ kỹ xảo cũng là không có ai bằng.

Ta cùng Thẩm Y Nhân ở bên ngoài cười nghiêng cười ngả, Thẩm Y Nhân tựa hồ rất thích xem Tống tổng đốc cùng Tranh vương kinh ngạc dáng vẻ, cười không ngừng.

Nhưng lúc này ta nhưng không khỏi ý thức được, hai ta cơ hồ là mặt dán mặt ghé vào lỗ nhỏ nhìn lén. Thẩm Y Nhân nhan như xuân hoa, hơi thở như lan một gương mặt xinh đẹp đặt ở bên cạnh ta. Ta bất tranh khí trái tim vẫn là phanh phanh tăng tốc độ.

Nhưng lúc này ta lại phát giác được tùy tiện Thẩm lão đại tựa hồ cũng có chút đỏ mặt, ta nghiêng tai lắng nghe, hô hấp của nàng cũng có chút lộn xộn. Hẳn là.. . Nha đầu này kỳ thực chỉ là giả bộ như bình tĩnh, kỳ thực tương đối không quen cùng nam nhân tiếp xúc?

Hừ hừ hừ, cái này cần phải hảo hảo thử một chút, ta vươn ma trảo ra hướng tới Thẩm Y Nhân bên sườn tiến công, Thẩm Y Nhân xấu hổ lui ra phía sau nửa bước, muốn nghênh đón còn cự, khóe mắt dư âm một đoạn không nói ra được phong lưu. . . Khụ khụ, đó là ta tiểu hoàng sách nội dung.

Ta làm sao có thể chủ động tìm đường chết, làm ra sự tình mất chén cơm.

Vẫn là sớm một chút giải quyết việc này, lăn lộn đến cái nha môn thanh nhàn. Tay cầm sổ sách của ta, đang muốn hướng vào ngực thăm dò. Nhưng mà bởi vì quá áp sát Thẩm Y Nhân, tay có chút bị kẹt.

Ta lại không thể nói. Cho nên ta lấy tay dùng sức đẩy lên, như vậy Thẩm lão đại hẳn là sẽ biết lui một chút đi.

Tay của ta đẩy đẩy, Thẩm Y Nhân vẫn không có lui ra phía sau, mà là cả người run một cái, đột nhiên giống như cứng đờ. Bên cạnh nàng ta có thể cảm nhận được nàng cứng ngắc, nhưng lại không biết xảy ra chuyện gì. Nhưng mà. . . Tay vẫn là bị kẹt a. Uy uy, lão đại, nhường một chút nha. Để tiểu đệ qua đường một cái cũng không được sao.

Con mắt ta nhìn chằm chằm lỗ nhỏ, không nhìn thấy bên ngoài xảy ra chuyện gì. Tay lại đẩy mấy lần nữa. Tay tiếp xúc một chỗ dị thường mềm mại nở nang, nhưng vẫn là mắc kẹt không qua được. Sách. . . Nha đầu này không khỏi quá hiếu thắng. Không chịu nhường một chút sao, chẳng lẽ ngươi xe ngựa cũng không nhường đường? Cho nên ta nói những nữ tài xế này thật sự là. . .

Ân? Mềm mại?

Nghĩ đến từ này, ta đột nhiên nghĩ đến vừa rồi Thẩm lão đại phúc lợi.

Uy, không thể nào.

Đúng lúc lúc này da của ta tựa hồ chịu ánh mắt sắc bén như kim châm, ta không khỏi dừng quan sát lỗ nhỏ, mắt liếc nhìn Thẩm Y Nhân bên cạnh. Quả nhiên! Nàng cũng đã sớm không có nhìn bên trong. Mà là nổi giận đùng đùng nhìn ta chằm chằm. Ta thuận nàng kinh ngạc xấu hổ ánh mắt nhìn xuống, nhìn thấy chính là ma trảo của ta!

Tay của ta hiện tại kẹt ở nửa phần dưới cặp ngọc lê sung mãn mềm mại kia. Mà ta vừa không biết sống chết lại đẩy lên mấy lần.

Đậu xanh! Hỏng rồi! !

Lão đại ta xin lỗi không phải cố ý! ! ! Đừng giết ta a! !

Ta thiếu chút nữa như tiểu đệ đắc tội hắc bang lão đại trong nháy mắt quỳ xuống. Nhưng trong tưởng tượng của ta bạo nộ sát không có hàng lâm.

Thẩm Y Nhân không có ra tay đập ta. Gương mặt xinh đẹp vừa giận vừa vui kia, có chút đỏ lên trợn mắt nhìn ta một cái. Nàng hít thở sâu mấy lần, đối ta làm cái khả ái im lặng thủ thế. Sau đó lại dán con mắt lên lỗ nhỏ.

Không, không giết ta?

Ta nhìn một chút tai đã đỏ lên Thẩm Y Nhân, trong lòng không khỏi khẽ động. Nàng sẽ không phải là. . .

Tay của ta không đẩy lên nữa, ngược lại hướng xuống sờ soạng một địa phương cao vút mềm mại khác. A a, không có phản kháng a! Thẩm lão đại thật chẳng lẽ chính là ——

"Sờ, sờ, sờ. . . Sờ ngươi nhị đại gia! ! ! ! ! !"

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, rốt cuộc không giữ được bình tĩnh Thẩm lão đại từ trong bờ eo thon lấy ra một khối nghiên mực mới, nhảy dựng lên hung hăng đập vào mặt ta. Mặt ta vang lên một thanh âm thanh thúy. Ta lập tức che mặt ngồi xổm xuống đất kêu đau. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
05 Tháng một, 2019 19:49
vậy là cỡ gần 2 chục chương nữa cơ á? Còn xa vậy cơ ah?
Hoaqin
05 Tháng một, 2019 16:41
Tầm hơn tuần nữa là đến
dpnkbpvn
04 Tháng một, 2019 20:04
Nhanh thật, tiếp tục tiến độ dịch này thì sắp vượt bản eng r
Quang Anh Luong
04 Tháng một, 2019 19:32
lão Phi Chân sắp ngỏ lời chưa các bác?
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:32
@@ thì nó biết rõ mấy đứa kia là nữ cả rồi. không nói ra thôi.
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:31
đường nào nó cũng chết. số nhọ từ lúc lên tràng.
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:30
1. mpc sẽ là chưởng môn của danh môn chính phái. 2.cưới sư thúc tổ thì lão sư tổ sẽ cho đi bán muối. mà lã này võ công đệ nhất cmnr.
Alohawow
01 Tháng một, 2019 18:16
hợp thế không biết :))
Quang Anh Luong
01 Tháng một, 2019 16:59
Dượng đây =)))
Hoaqin
31 Tháng mười hai, 2018 23:10
Công nhận cũng thấy thằng cu hơi khổ thân =_=
Quang Anh Luong
31 Tháng mười hai, 2018 21:36
Bỗng dưng cảm thấy thương hại cho kim vại :v
dpnkbpvn
30 Tháng mười hai, 2018 21:07
Sắp có drama rồi :))
Quang Anh Luong
30 Tháng mười hai, 2018 20:34
Vãi cả ôm khay trước, khẳng định trong đấy là chân giò hầm tương :))
dpnkbpvn
30 Tháng mười hai, 2018 03:02
Bác đọc bản eng sub hả bác
Quang Anh Luong
29 Tháng mười hai, 2018 15:59
nói cho em chương bao nhiêu để còn hóng thôi
trunghieu99tt
28 Tháng mười hai, 2018 23:40
Edit: + Spoiler: Vừa thắc mắc bên đây qua *** đọc đã đến đoạn Phi Chân ngỏ lời với Tố Vân rồi.;v bất cmn chấp bối cảnh luôn.
Hoaqin
28 Tháng mười hai, 2018 20:10
Sư thúc tổ điệt đó lão Thời xưa mấy quan hệ này đâu đơn giản, cưới một cái là lật cả núi lên đấy=))
trunghieu99tt
28 Tháng mười hai, 2018 19:37
Sao đọc thấy mối quan hệ của Tố Vân và Phi Chân cứ buồn cười kiểu gì. Tố Vân thích Phi Chân, Phi Chân biết. Phi Chân có thể làm tất cả cho Tố Vân, còn khẳng định Tố Vân là của mình, chỉ của mình mình. ._. vậy sao không cưới luôn về làm lão bà đi. trẻ trung gì nữa. Chuyện của 2 người cả sư môn còn lạ gì nữa.2 người cũng chả có quan hệ thân thích gì, võ công vô địch thiên hạ thế sợ gì ai nói ra nói vào ?
vutiendai_1903
27 Tháng mười hai, 2018 16:49
cho Kim vại lớn đội nón xanh còn gì hài bằng.
Hoaqin
27 Tháng mười hai, 2018 14:16
14 tuổi main đã mất, theo ký ức của Giả Vân Phong thì lúc 15 tuổi main thất tình với Tuyết Có lẽ nào =)))))
Quang Anh Luong
25 Tháng mười hai, 2018 20:09
Hình như Đường Dịch tiểu ca sắp ăn hố rồi thì phải :v
tuanti1997qn
25 Tháng mười hai, 2018 08:43
Bị vợ bắt tại trận đang "không rõ ràng" với thằng đàn ông khác.... cuộc sống mà.
dpnkbpvn
24 Tháng mười hai, 2018 23:04
Hic, ta thấy những bộ thú vị, edit chất lượng như thế này phải đứng top mới đúng
Hoaqin
24 Tháng mười hai, 2018 21:53
Nam nữ ăn sạch nhé bác =))
21302766
24 Tháng mười hai, 2018 20:23
Hoài nghi ham thích giới tính của main khi đọc mấy chương gần đây.
BÌNH LUẬN FACEBOOK