Sunny không biết mình mong đợi điều gì khi bước vào Falcon Scott. Cậu thậm chí cũng không hiểu vì sao mình cảm thấy bị thôi thúc phải vào đó... nhưng cuối cùng, cậu vẫn đi vào, bước dọc những con đường im lặng với nét mặt xa vắng trên khuôn mặt tái nhợt của mình. Cậu đến đây chính vì cậu không muốn thấy nơi này – tượng đài cho sự thất bại của bản thân. Cậu nợ chính mình và những người cậu đã không bảo vệ được, để chứng kiến nơi yên nghỉ cuối cùng của họ trong vẻ kinh hoàng mà nó mang lại.
Có lẽ đơn giản vì giờ đây không ai còn nhớ đến cậu, Sunny muốn ít nhất tự nhớ về chính mình, ngay cả những điều mà cậu muốn quên.
Thành phố gần như giống hệt như cậu đã tưởng tượng.
Đó là một nghĩa địa đông lạnh. Cái lạnh chết người từ bão tuyết của Winter Beast (Quái Thú Mùa Đông) đã giết chết tất cả mọi người trong chỉ vài khoảnh khắc ngắn ngủi. Những thi thể nằm ẩn bên trong các tòa nhà hoặc bị chôn vùi dưới tuyết, khiến thành phố trở nên trống rỗng một cách rùng rợn.
Ít nhất, họ không phải chịu đựng quá lâu…
Một số tòa nhà đã sụp đổ trong những tháng qua dưới sức nặng của băng. Số khác đứng vững như những bia mộ khổng lồ... hoặc có lẽ là những lăng mộ lạnh giá, dành cho những người đã chết bên trong. Điều kỳ lạ là không một Nightmare Creature (Sinh Vật Ác Mộng) nào dám bước vào thành phố để ăn xác chết. Dường như Winter Beast đã đánh dấu nơi này là lãnh thổ của mình.
Sunny đi qua một vài công trình quen thuộc… trại lính nơi các Irregulars (Binh Sĩ Bất Quy Tắc) từng đóng quân, khu tổ hợp chính phủ, tòa tháp ký túc nơi Beth và Professor Obel (Giáo Sư Obel) từng sống. Ký ức tràn ngập trong tâm trí cậu, chỉ khiến tình trạng tinh thần của cậu càng tệ hơn.
Đó là một cảm giác kỳ lạ khi hoàn toàn cô độc.
Giờ đây, khi Sunny thực sự cô độc, bị xóa khỏi sự tồn tại, cậu không còn cảm giác phải kiềm chế cảm xúc hay duy trì vẻ ngoài bình thường nữa. Không có ai để chứng kiến sự suy sụp của cậu, không ai để có ấn tượng sai lầm về cậu. Không còn mối liên hệ nào ràng buộc cậu với thế giới… nhưng, hóa ra những mối liên hệ đó từng là những điểm tựa giữ cho tâm trí cậu gắn kết.
Nếu có ai đó nhìn từ bên ngoài, cậu hẳn trông rất đáng sợ.
Chỉ khi thực sự cô độc, Sunny mới nhận ra bao nhiêu thói quen và hành vi của mình từng bị chi phối bởi nhu cầu hòa nhập với môi trường… với xã hội loài người. Giờ đây, cậu không cần bận tâm đến việc duy trì vẻ ngoài chấp nhận được, che giấu những cảm xúc không phù hợp, hay nói đúng lời.
Thật ra thì, cậu chẳng cần nói gì cả.
“Có lẽ mình vẫn nên làm những điều này dù không cần thiết.”
Cậu nghi ngờ rằng thả lỏng hoàn toàn như vậy có thể khiến cậu dần rơi vào một kiểu cuồng loạn nào đó, nhưng lại chẳng buồn bận tâm.
Cuối cùng, cậu dừng lại trước tàn tích đổ nát của bức tường thành phố và dành một lúc lâu ngắm nhìn cánh đồng tuyết phủ bên kia.
Bước qua đống đổ nát, Sunny nhảy xuống, nhẹ nhàng đến mức có thể đi trên tuyết, và để lại bóng ma của Falcon Scott phía sau.
Có lẽ đây là lần cuối cùng cậu nhìn thấy nơi này. Nhưng điều đó… thật ổn.
Thật ra, đó là điều tốt nhất.
Một lúc sau, cậu đến nơi những người lính cuối cùng của First Evacuation Army (Đội Quân Sơ Tán Đầu Tiên) đã chết, bị giết bởi cái lạnh chết chóc của cơn bão tuyết phi tự nhiên. Những hình hài đông cứng của họ vẫn còn đó, những người nằm gần nhất nằm dài trên mặt đất, những người đã chịu đựng lâu hơn bị đông cứng như những bức tượng băng.
Gương mặt bất động của cậu dường như cũng đã bị đông cứng.
Cậu dành một lúc giữa họ, nhìn về phía chân trời. Winter Beast đã rút vào trung tâm của lục địa, nhưng dấu vết của nó vẫn còn. Ngày nay, Nam Cực trông giống với hình ảnh ban đầu của nó hơn, lạnh lẽo và bao phủ trong băng. Thật phù hợp một cách đen tối.
Sunny vẫn đang chìm trong suy nghĩ của mình khi một thứ gì đó chuyển động dưới lớp tuyết, và một sinh vật ghê rợn lao về phía cậu từ bên dưới. Cậu không động đậy, nhưng những cái bóng quanh cậu khẽ xao động và lao tới với tốc độ kinh hoàng, chụp lấy con quái vật trên không.
Một giây sau, sinh vật đó bị xé toạc một cách kinh hoàng, máu nóng bắn ra như sương đỏ lên người Sunny.
Biểu hiện của cậu không thay đổi, nhưng đôi mắt cậu lóe lên ánh sáng tối tăm.
'Thật kỳ lạ!'
Vẫn thật kỳ lạ khi giết một Nightmare Creature mà không nghe thấy giọng nói quen thuộc của Spell công bố Rank, Class, và tên của nó.
Tuyết quanh cậu rung chuyển và vỡ tung, hàng chục hình thù ghê rợn lao tới, định xé xác cậu ra. Lúc này Sunny mới di chuyển, một nụ cười nham hiểm hiện lên trên gương mặt.
Cậu nhanh đến mức dường như chỉ biến mất ở một chỗ và xuất hiện ở chỗ khác. Không có vũ khí nào trong tay, và cậu cũng không cần đến chúng. Găng tay của Onyx Mantle (Áo Choàng Onyx) là đủ.
Rơi vào phong cách chiến đấu man dại của Barrow Wraiths (Vong Hồn Gò Tro) Sunny nghiền nát hộp sọ của một trong những sinh vật bằng nắm đấm trần. Một khoảnh khắc sau, cậu đã ở gần một con khác, xuyên tay vào ngực nó và bóp nát trái tim nó. Trong nháy mắt, cậu đã ở một nơi khác, tàn nhẫn xé toạc hàm của một con quái vật.
Sunny chiến đấu một cách tàn nhẫn và có phương pháp, tiêu diệt Nightmare Creatures một cách nhanh gọn và khốc liệt nhất… không, thậm chí điều này không thể gọi là chiến đấu. Lúc này cậu không phải là một chiến binh — mà là một đồ tể, hoặc một kẻ hành hình tàn bạo nhất.
Chỉ mất không quá mười hai giây để cậu hủy diệt toàn bộ bầy sinh vật. Khi cậu xong việc, máu phủ trên giáp onyx của cậu đã chuyển thành băng.
Nightmare Creatures đã chết… nhưng không phải tất cả.
Cậu chừa lại một con còn sống.
Giờ đây, con quái vật khổng lồ đang quằn quại trên tuyết, cố gắng đào bới xuống lớp tuyết khi những cái bóng giữ nó tại chỗ. Không có lối thoát nào cho nó khỏi Sunny, nhưng sinh vật ghê tởm vẫn cố gắng chạy trốn trong tuyệt vọng.
Quay đầu lại, Sunny nhìn con quái vật xấu xí và bước về phía nó.
"Ngươi định đi đâu? Ai cho phép ngươi rời đi?"
Tiến lại gần sinh vật, cậu cúi người xuống bên cạnh nó và nhìn vào đôi mắt hoảng loạn của nó với nụ cười.
Cái miệng khủng khiếp của sinh vật cách mặt cậu chưa đến một mét, nhưng Sunny không quan tâm.
"Hôm nay là một ngày xui xẻo để tồn tại đấy, đồ cặn bã. À, nhưng cũng là điều tốt nhất. Đúng là thứ ta cần!"
Cậu đưa tay ra, cảm nhận Soul Serpent (Xà Hồn) luồn ra khỏi các ngón tay. Chẳng bao lâu sau, một dòng bóng tối đen ngòm tuôn ra từ ngón tay cậu và đổ xuống tuyết, hình thành một cái Bóng khổng lồ.
Cái bóng đó không phải là hình hài của một con rắn vĩ đại, mà là hình dạng của một sinh vật khổng lồ đứng trên hai chân ngắn ngủn, với thân hình gầy gò cong quắp và đôi tay dài quá khổ có nhiều khớp nối. Hai trong số đó kết thúc bằng những móng vuốt xương đáng sợ, và hai tay khác ngắn hơn, kết thúc bằng gần giống như ngón tay người.
Cơ thể của nó được phủ một lớp lông đen rách rưới, và trên đầu nó có năm con mắt đen láy. Bên dưới là một cái miệng khủng khiếp đầy răng sắc nhọn, hơi hé mở như thể đang chờ đợi. Những dòng nước dãi nhớp nháp chảy xuống cằm sinh vật và nhỏ giọt lên tuyết.
Phần đáng sợ nhất là những hình dạng kỳ quái không ngừng chuyển động, như những con sâu dưới làn da của sinh vật.
Đó là Mountain King (Vua Núi). Hoặc ít nhất là một phiên bản của Mountain King trông như thể vừa được nhúng vào một vũng tối tăm lỏng.
Nụ cười lạnh lẽo của Sunny rộng ra một chút, đôi mắt đen của cậu sáng lên với ý chí tà ác.
"Đi đi. Đây sẽ là con đầu tiên."
Mountain King (Vua Núi) bước một bước nặng nề và nắm chặt lấy sinh vật đang quằn quại bằng bàn tay mạnh mẽ của mình. Sau đó, một trong những ấu trùng uốn éo dưới làn da của nó bò ra khỏi móng vuốt và chui vào cơ thể của con quái vật.
Nightmare Creature (Sinh Vật Ác Mộng) đông cứng trong giây lát, rồi phát ra một tiếng kêu rùng rợn.
Một lúc sau, cơ thể của nó co giật trong cơn co thắt kinh khủng.
Sunny nhếch mép cười một cách lạnh lùng.
"...Nhưng chắc chắn không phải là con cuối cùng đâu. Không, chưa phải đâu."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
31 Tháng mười, 2024 21:02
Cassia là một nhân vật mình đánh giá là tốt nhất, đúng vai trò là Seer chứ k phải kiểu Thiên Cơ Các trong mấy bộ Trung, từ tâm lý cho tới cách thúc đẩy từng sự kiện, và hiểu rõ về số phận. Âm thầm thực hiện, chịu sự hiểu lầm ... k biết làm cách nào mà Cassia có thể chịu nổi.
Có lẽ đây là một nhân vật đặc biệt, được viết rất tốt bởi tác giả, nhưng k đồng nghĩa với việc ai cũng thích Cassia, mình cũng từng thích Cassia từ những chương đầu, nhưng sau quyển 2 thì lại không thích nhân vật này, nhưng qua quyển 7, thì mình lại thành fan của Cassia, và đây cũng là nhân vật mà giúp mình thêm quyết định đem bộ này dịch.
Qua đây mới thấy não tác giả to cỡ nào, chúng ta đọc liền mạch nên không sao, nhưng những phục bút từ chương đầu, tới tận hơn 1500 chương tác giả mới chịu lấy ra, nhưng nó rất hợp lí, chỉ một chi tiết nhỏ là Cassia đã từng xin lỗi Sunny ở đầu truyện, khi chưa xảy ra True Name bị lộ, không ai ngờ rằng đây là một chi tiết rất quan trọng sau này...
31 Tháng mười, 2024 21:02
thôi fanboy của Cassie thì ns cái j chẳng đúng =)) nhma title “ko bao giờ xin lỗi thực sự” của Cassie mà nhiều người công nhận lại là sự tht ko chối bỏ dc
phản bội là phản bội vì nó để lại v·ết t·hương ko thể xoá nhoà chứ đâu phải chuộc lỗi r hết là xg. Ngoài đời cx v à
31 Tháng mười, 2024 20:53
Cassia ở quyển 7 là 1 phần quan trọng mà mình quyết định dịch bộ này á :)))))
31 Tháng mười, 2024 20:47
Tiên tri cuả Cassie OP quá kiểu này phải Divine mới đúng
31 Tháng mười, 2024 20:18
cassie đã chuộc lỗi, vừa giúp đồng đội thoát khỏi ác mộng thứ 3.Vừa giúp sunny thoát khỏi khuyết điểm nô lệ, lại còn tạo nên biến số cực lớn trên tấm dệt vận mệnh thế giới vì sự xuất hiện của Sunny "Không vận mệnh ",khiến tương lai khó đoán,tạo thời cơ để cứu toàn bộ thế giới. Các ông còn muốn gì nữa, à mà nhắc nhé cassie có thể đã biết được 1 số viễn cảnh này ngay từ lúc kết thúc ác mộng đầu tiên, lý do cassie xây dựng đội Firekeeper cùng đẩy hình ảnh nephis như một biểu tượng của thế giới là sự chuẩn bị cho nephis để lên được Tối cao mà không phải qua ác mộng thứ 4 đấy.
31 Tháng mười, 2024 20:10
hãy để ý nhé,weaver đã làm gì đó mà cả 2 phe đều ghê sợ. Còn thần bóng tối là vị thần t·ử t·rận cuối cùng, và cũng là vị thần duy nhất đáp lại hiến tế của Sunny trong ác mộng.Có lẽ Weaver có đồng minh trong 7 con quỷ và 7 vị thần,hiện tại thì mình đoán có Ariel vì chu kỳ lăng mộ này là bản thử nghiệm của chu kỳ vĩ đại thế giới? Và thần bóng tối đã được weaver thuyết phục để tham gia? Vì trong miêu tả Thần Bóng tối là thần đại diện cho hòa bình? Vậy nên có thể ông là vị thần thân thiện nhất?
31 Tháng mười, 2024 20:05
7 con quỷ được người cha là thần mộng mơ tạo ra từ chính thân xác mình trước khi bị nhốt với Hư không. 7 ác quỷ có lẽ đã trả thù các vị thần hoặc muốn cứu cha ra.Nhưng mà có lẽ thôi nhé,khoảnh khắc Mộng thần được thoát khỏi hư không thì ngài đã bị tha hóa. 6 con quỷ 6 vị thần đã phải cùng nhau chiến đấu nhưng đã thất bại và t·ử t·rận toàn bộ, chỉ còn trước đó có thần bóng tối đã cùng weaver làm gì đó.Weaver đ·ã c·hết trước đó,thần bóng tối c·hết cuối cùng có lẽ để khởi động chu kỳ mộng mơ để giải cứu kỉ nguyên của các vị thần.Tất cả dựa trên spell của weaver và thần bóng tối.Toàn bộ hành trình hiện tại là cuộc tái khởi động của vô số chu kỳ để cứu lấy thế giới, và có lẽ lần này là chu kỳ chiến thắng? Có thể Sunny chính là Weaver?
31 Tháng mười, 2024 20:05
bác dịch vẫn word by word và l·ạm d·ụng gg dịch quá. Biết là non tay phải dùng gg dịch nhưng điều quan trọng nhất của 1 translator là giỏi tiếng Việt. Từ nào tối nghĩa thì thay bằng 1 từ tiếng Việt khác chứ đừng cố áp cái văn tự động ở gg dịch vào bác ạ. Dịch xong vài chương uống miếng nước ăn miếng bánh rồi đọc lại cho ổn là ok.
Chúc bác dịch ngày càng hay.
31 Tháng mười, 2024 19:56
Cố tí nữa là bằng bản eng rồi .
31 Tháng mười, 2024 19:28
Ae cho mình hỏi weaver có giống The Weaver tier 0 ko vậy :))
31 Tháng mười, 2024 19:26
đăng tiếp đi, đang hóng main làm chúa tể bóng tối
31 Tháng mười, 2024 19:21
Moẹ ô dịch tay nghề kém *** hay là dịch vội v,
31 Tháng mười, 2024 19:07
Cái câu “c·hết tiệt tất cả” tui nghĩ phải có bản dịch hay hơn á.
31 Tháng mười, 2024 19:06
mới đọc đầu quyển 7, ae cho hỏi có p sau main thành mad prince k? tò mò quá =))
31 Tháng mười, 2024 18:54
truyện cuốn quá mà sắp đói rồi , thôi tích nhiều nhiều đọc cho đỡ quên tình tiết
31 Tháng mười, 2024 18:41
và cậu ta bàng hoàng khi shadow saint tiêu diệt con fallan titan trong 1 nốt nhạc :)))
31 Tháng mười, 2024 18:40
Từ quyển 8 này làm ngày 10 chương là vừa hợp lý đấy bác Hưng.
Làm sao mà khi kịp tác là vừa lúc hết quyển 9 luôn là ngon.
Chứ xong sớm cũng đói chương, trong khi quyển 9 mới là món hấp dẫn chính.
31 Tháng mười, 2024 18:16
:)))) phải tự nhủ đọc chậm lại thôi,sắp hết thuốc r
31 Tháng mười, 2024 17:07
Ủa nữ 9 bác Hưng nói ở giới thiệu là Neph k phải là ghệ main mà chỉ là bạn đồng hành thôi hả. Buồn ghê
31 Tháng mười, 2024 16:49
đọc xong hết quyển 7 mà đói chương quá
31 Tháng mười, 2024 14:56
Moẹ, ông dịch tay non vcđ, bao nhiêu chap r vẫn yếu tay clm :)
31 Tháng mười, 2024 14:50
hết quyển 7 nhưng vẫn quá hay. Truyện Trung chạy kpi hay sao mà phập phù thế :((
31 Tháng mười, 2024 11:57
dịch vầy không nghe audio nổi luôn :'). truyện khá là hay, nhưng phải đọc thôi, chứ nghe audio đau đầu thiệt, treo chương tạm. chừng nào rảnh rồi đọc tiếp, với lại truyện dạng này khá là có khuynh hướng văn học truyền thống, kiểu khá giống như harry potter, tốt nhất là nên vừa đọc vừa suy nghĩ cách mà tác giả xây dựng và bố cục truyện. vừa làm việc vừa nghe không ổn lắm, buồn nha...
31 Tháng mười, 2024 11:07
Flaw là gì ae nhỉ
31 Tháng mười, 2024 09:19
main làm nole cho vợ từ chap bao nhiêu thế các bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK