Ẩn mình trong bóng tối, Sunny giật mình.
Hình ảnh của mảnh gỗ ướt sũng với những ký tự rune điên cuồng bất chợt xuất hiện trong tâm trí cậu, cùng với từ được lặp đi lặp lại trong các ký tự rune ấy.
Wish (ước muốn)... desire (khát khao).
Cẩn thận với điều cậu mong muốn.
Cẩn thận với điều cậu khao khát.
Cậu cau mày trong khi Nephis tiếp tục với giọng trầm ngâm:
"Tất cả những gì tôi cần làm là khơi gợi khao khát trong những kẻ bị ruồng bỏ. Một khát vọng cho một cuộc sống tốt đẹp hơn, lâu dài hơn... an toàn hơn. Một niềm khao khát những thứ mà họ hoặc là chưa từng biết, hoặc đã lãng quên từ lâu – sự thoải mái, tình bạn, sự ấm áp. Tôi phải cho họ hy vọng. Vì chúng tôi không thể sống sót một mình, nhưng chúng tôi có thể sống sót cùng nhau. Hầu hết những sinh vật đó đều sống cô độc và chai lì, cam chịu với sự tồn tại đen tối của mình. Gánh nặng của sự vô vọng và tuyệt vọng trong họ quá lớn để tôi có thể kéo họ ra khỏi nó. Nhưng, bằng cách khơi dậy niềm khao khát trong trái tim họ... tôi có thể khiến họ tự tiến lên bằng sức mạnh của chính mình."
Cô lại im lặng một lúc lâu.
Khi Nephis nói tiếp, giọng cô gần như thì thầm.
"Chúng tôi tụ họp lại và xây dựng một ngôi làng. Nó có những bức tường cao và những ngôi nhà bằng đá. Nó thậm chí có một hội trường lớn để chúng tôi tụ họp và tận hưởng sự bầu bạn của nhau. Và, trong một khoảng thời gian, cuộc sống thật tốt đẹp. Khi đoàn kết, chúng tôi có thể tự bảo vệ mình khỏi những sinh vật của bóng tối và ẩn mình khỏi những kẻ ghê rợn trong vực thẳm sau những bức tường cao. Tôi đã nghĩ... tôi nghĩ rằng mình đã đi đúng hướng. Trong làng có những sinh vật già dạy tôi kiến thức và sự khôn ngoan của họ. Có những kẻ từng là chiến binh. Tôi cũng học từ họ. Tôi là kẻ yếu nhất, nhưng tôi được yêu thích và coi trọng. Vì tôi có thể tạo ra ánh sáng, thứ mà tất cả bọn họ đều đã lãng quên."
Những tia sáng trắng lóe lên trong mắt cô trước khi run rẩy và tan biến.
Gương mặt Neph trở nên bất động.
"Nhưng rồi, một người trong làng biến mất. Và sau đó, thêm một người nữa. Ban đầu, tôi nghĩ rằng họ đã rời đi. Nhưng sau người thứ ba biến mất, rồi người thứ tư, người thứ năm… tất cả chúng tôi đều nhận ra rằng có điều gì đó không ổn. Họ không rời đi. Họ đã bị bắt. Sau đó, mỗi đêm - thứ mà đóng vai trò là đêm trong Underworld - sẽ có người biến mất. Chúng tôi đã bị tấn công."
Cô dừng lại.
"Chúng tôi đã cố hết sức để tìm và đối mặt với sinh vật đang giết hại dân làng. Chúng tôi tăng cường phòng thủ, tăng cường cảnh giác. Chúng tôi điều tra, tìm kiếm manh mối trong bóng tối xung quanh. Chúng tôi đặt bẫy, khắc ký tự rune lên đá, và đặt mồi nhử. Chúng tôi thậm chí cử một sứ giả đến cầu xin sự giúp đỡ từ những đứa con của Nether. Nhưng tất cả đều vô ích."
Giọng Neph ngày càng trở nên đờ đẫn.
"Không có sự giúp đỡ nào đến. Không gì chúng tôi làm có thể ngăn chặn sự mất tích. Thực tế, nó chỉ trở nên tồi tệ hơn... ban đầu, những kẻ bị ruồng bỏ chỉ biến mất, nhưng sau đó, những xác chết bị cắt xẻ của họ bắt đầu xuất hiện xung quanh làng, bị bêu trên những măng đá để chúng tôi nhìn thấy. Như thể sinh vật đó để chúng lại đó để chế nhạo chúng tôi. Đó là lúc tôi hiểu ra… rằng tôi… đã không tạo ra một nơi trú ẩn an toàn cho chúng tôi… mà thay vào đó… chỉ đơn giản là dọn bàn sẵn cho sinh vật của bóng tối."
Gương mặt cô bất động, giọng nói bình tĩnh. Tuy nhiên, Sunny có thể cảm nhận được vẻ mỏng manh của chiếc mặt nạ ấy ngay lúc này.
Neph hít một hơi thật sâu.
"...Cuối cùng, mọi thứ sụp đổ. Những kẻ còn sống nguyền rủa tôi và rời khỏi làng... cố gắng rời đi. Nhưng họ không đi được xa. Cuối cùng chỉ còn lại hai người bên trong những bức tường trống trải - tôi, và một trong những bức tượng đá gãy nát. Người đầu tiên đã trở thành bạn đồng hành của tôi và đi theo tôi từ gần đầu. Chúng tôi... chúng tôi khóa mình trong hội trường của làng, không biết phải làm gì khác, và chặn kín các cánh cửa. Tuy nhiên, sinh vật ấy vẫn đến. Tôi không thấy nó vào, nhưng tôi có thể cảm nhận được rằng bóng tối xung quanh chúng tôi đột nhiên sống dậy."
Sunny nhìn cô chằm chằm.
"Vậy… cô đã đánh bại nó như thế nào?"
Nephis từ từ lắc đầu.
"Tôi… không đánh bại nó. Tôi đã nghĩ đến việc chiến đấu một trận cuối cùng, đầy tuyệt vọng. Nhưng ngay khi tôi cảm nhận được sự hiện diện của nó, tôi biết rằng không còn hy vọng. Thứ đó... không phải là thứ tôi có thể chiến đấu. Vì vậy, tôi đã nói chuyện với nó. Tôi cố gắng xoa dịu nó. Tôi cố gắng thuyết phục nó. Tôi thậm chí đã quỳ xuống và cầu xin nó. Tôi đã thử mọi cách, và tôi có thể cảm nhận được rằng nó đang quan sát tôi, lắng nghe tôi. Bao bọc tôi."
Một khoảng lặng dài trôi qua.
Trong khoảng lặng đó, Nephis khẽ run lên và thở dài nặng nề.
"...Cuối cùng, sinh vật đó đã mang bạn đồng hành của tôi đi, nhưng tha cho tôi. Tôi không biết tại sao. Tất cả những gì tôi biết là bóng tối lại trở nên trống trải, và tôi đột nhiên cô độc trong bóng tối đó. Tôi là người duy nhất còn lại trong ngôi làng mà chúng tôi đã xây dựng. Tất cả những người khác... tất cả bọn họ... đều đã chết."
Giọng cô hơi run lên.
"Đó... là kết thúc của Ác Mộng của tôi."
Sunny thở dài và ngồi dậy, triệu hồi Endless Spring (Suối Vô Tận).
Dù sao, Nephis cũng đã nói khá lâu. Cổ họng của cô hẳn đã khô khốc.
Tiến lại gần cô trong bóng tối, Sunny ngồi xuống và dùng móng tay gõ vài lần vào chai thủy tinh, để cô biết nó ở đâu. Nephis cầm lấy chai và nhấp một ngụm nhỏ, rồi nhìn xuống đất.
Sunny do dự một chút.
"Sự đánh giá... cô có nhớ Spell đã đánh giá thế nào về màn trình diễn của cô không?"
Nephis lắc đầu.
"Tôi... gần như mất hết ý thức vào cuối cùng. Tôi nhớ mình đứng giữa hội trường trống trải. Và điều tiếp theo tôi nhớ là cậu gọi tên thật của tôi, ở Học Viện."
Sunny thở dài, rồi nghiêng người về phía trước và nhẹ nhàng vỗ vai cô.
"Nếu điều này có ý nghĩa gì... thì tôi nghĩ cô đã làm tốt. Cô đã làm rất tốt, Neph."
Cậu cảm thấy cơ thể cô hơi run rẩy, rồi lấy lại Endless Spring từ tay cô.
"Cảm ơn vì đã kể cho tôi nghe. Giờ thì, ngủ đi thôi..."
Cậu ngừng lại một lúc, rồi nói nhẹ nhàng:
"...Nhớ cẩn thận với túi ngủ nhé. Đừng xé nó. Nó thật sự rất đắt đấy!"
Cô gật đầu, rồi mỉm cười mờ nhạt và nằm xuống, quay lưng lại.
Sunny nhìn lưng của Neph một lúc, rồi lặng lẽ trở về chỗ ngủ của mình và nằm dài trên tảng đá phong hóa.
Cậu ngước nhìn bầu trời đen một lúc trước khi nhắm mắt lại.
‘...Liệu mình có sống sót qua được Ác Mộng đó không?’
Sunny thực sự không biết. Cậu cũng có thể cảm nhận rằng Nephis đã bỏ qua nhiều cuộc chiến nguy hiểm và những khổ nạn kinh khủng mà cô phải chịu đựng ở đó... trong bóng tối...
Một mình.
Trái tim cậu trở nên nặng trĩu, nhưng chẳng bao lâu, sự mệt mỏi đã chiến thắng, đưa cậu vào vòng tay của giấc ngủ...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng mười một, 2024 22:15
Mới cập nhật bản đồ có màu, xịn hơn ở Deam Real nha anh em.
12 Tháng mười một, 2024 22:14
Toi muốn hình full HD của chương 1809, xin cảm ơnnn
12 Tháng mười một, 2024 21:19
1 bộ cực hay, phải nói là quá đỉnh trong vô vàn bộ nhàm chán ngoài kia tôi lại may mắn tìm được một cuốn sách như này, làm cho tôi như trở lại lúc còn học trung học tối ráng đọc từng trang quyển eragon, một cảm giác khó tả đã rất lâu mới có. cảm ơn tác giả và chủ thớt đã dịch truyện này, mong nó sẽ kết thúc hay như khi nó đã bắt đầu.
12 Tháng mười một, 2024 21:19
Anh em có đi qua, cho xin một ít đề cử nha, cảm ơn anh em ạ.
12 Tháng mười một, 2024 21:04
truyện hay,drop tại cuối quyển 2 vì không thích cảm giác main bị kiểm soát
12 Tháng mười một, 2024 20:05
cơ thể của modret đã c.hết ở thế giới thực à mn
12 Tháng mười một, 2024 19:33
1840: Làm sao chàng trai 1m7 cúi đầu hôn cô gái 1m85 vậy ???
12 Tháng mười một, 2024 17:56
chương mới nhất xong q9 chưa anh em?
12 Tháng mười một, 2024 17:40
segirius =)) , hoàn cảnh vẫn còn tốt chán, xem ra night crew ko thật sự tích cực kaka , titan quá yếu
12 Tháng mười một, 2024 16:59
phải là 1 thứ như nào mới có thể , làm dc điều như vậy, hẳn là ko phải một con người. Chỉ còn lại 1 mình , điều đó thật đáng sợ , có thể lúc đầu ko sao , nhưng theo tgian oh có lẻ , ko còn là mình nữa
12 Tháng mười một, 2024 16:42
Hôm qua đã đọc kịp tiến độ, đậu xanh , khuya rồi đọc cơm *** mà ko thấy no bụng, mịa thằng tác, cuối cùng cũng cho hôn nhau dc cái. Chứ muốn thành như Effie thì chỉ đợi sau khi g·iết bá chủ thôi hả. Nghi vlllllll
12 Tháng mười một, 2024 16:19
tự NTR chính mình :3
12 Tháng mười một, 2024 13:32
Quyển 5 hay thực sự :(( đọc mà thấy khó thở vì sự tuyệt vọng nặng nề diễn ra xuyên suốt cả quyển, đọc mà cứ mong đây là một truyện sảng văn để có một người anh hùng xuất hiện cứu vớt mn nhưng rất tiếc… muốn đốt nhà tác giả quá :(((((((
12 Tháng mười một, 2024 13:28
truyện đúng gu mình
12 Tháng mười một, 2024 12:54
effie: princess à, cậu có biết khi người đàn ông và người phụ nữ yêu nhau=)))))
12 Tháng mười một, 2024 12:47
god shadow : thần bóng
god dark: thần bóng tối
12 Tháng mười một, 2024 10:36
Lão hưng ông lấy nguồn truyện ổn không, chứ thấy bộ này đang kiểm duyệt gắt lắm từ 1970 trở đi là mã hóa hết r
12 Tháng mười một, 2024 10:30
Tính ra main lên bạo chúa chỉ thêm 1 bóng nhỉ. Ko thấy có cái gì mới nhỉ. Tác viết quái lên bạo chúa là 1 sự khác biệt lắm rồi.
12 Tháng mười một, 2024 01:52
Cày 1k5 c trong 2 tuần, truyện hay cuốn nhưng hơi ngột ngạt, cảm giác phải main phải căng mình liên tục
12 Tháng mười một, 2024 01:10
Quyển 7 đọc hay quá cái đứa tưởng chừng yếu nhất trong nhóm nhưng lại là đứa đứng sau thao túng tất cả... Thật là vãi ò
12 Tháng mười một, 2024 00:45
quảng cáo video nhu cu.k đang đọc bình thường thì nó tự bật lên vừa giật mình vừa nghe điếc hết cả tai, có thể cho nó chạy nhưng tắc tiếng trước được ko?
12 Tháng mười một, 2024 00:05
Một đoạn trả lời phỏng vấn với mặt thật của tác giả Guiltythree.
Link: https://www.youtube.com/watch?v=V1SEZX0342Q
Khá bất ngờ khi truyện yêu thích của a ấy lại là: Siêu cấp thần cơ nhân. ^^
12 Tháng mười một, 2024 00:00
đói thuốc quá :))
11 Tháng mười một, 2024 23:57
T trở lại đây khi cơn ác mộng thứ 4 của t bắt đầu . Bảng eng báo 7 ngày mới có chương free . Chắc t phải vào hòn đảo hoa gió để tránh bị tha hoá
11 Tháng mười một, 2024 23:55
Sunny trên wiki bọn nó đồn cao có 170cm trong khi em Neph 185 chưa giày cao gót. Mấy quả càm ràm đấu mỏ +15 chắc đúng kiểu Cường đô la với HNHà quá ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK