Hết một năm rồi, tiếng pháo đưa, gió xuân thổi ấm chén đồ tô
Ngàn cửa muôn nhà vừa rạng sáng, đều đem đào mới đổi bùa xưa.[1]
Ngày hai mươi ba tháng chạp, mặc dù chưa hết năm nay, nhưng tiếng pháo đã liên tục không ngừng, liên miên bất tuyệt vang vọng kinh thành.
Đêm tiểu niên xưng là tạ táo, tế táo, táo vương tiết, các loại xưng hô khác nhau. Táo vương cổ xưng táo quân hoặc táo công, táo thần, chính là thần minh giám sát thiện ác nhân gian, còn ti chưởng ẩm thực nhân gian. Đêm tiểu niên mọi nhà tế bái vì thổi gió bên tai táo vương gia, xin táo vương gia tấu lên trên, nói tốt trước mặt Ngọc hoàng đại đế cho bọn họ. Bởi vậy mọi nhà cúng ông táo, nhưng cũng có thế coi là kịch hay bách tính toàn quốc làm để ung dung bình tĩnh trước mặt thượng cấp. Nghĩ đến không khỏi mỉm cười. Có ít người, cho dù trong nhà nghèo khó, vẫn phải bày lên bánh kẹo, rượu tỏ chút lòng thành, cũng có thể xem như tâm nguyện cực thành. Không biết năm ngoái làm được bao nhiêu ngân lượng, cần trịnh trọng như vậy.
Nhưng mặc dù như thế, đây vẫn là một trong những tập tục đáng tôn trọng.
Có lẽ có người thời nay nói, thỉnh thần thác nguyện cực kỳ hoang đường, lại không biết trong lòng được bình an, mọi nơi trên đời bình an. Người cảm thấy hoang đường, há không biết trước cổ nhân vẫn có cổ nhân. Cổ nhân trong mắt chúng ta biết « binh pháp Tôn Tử », « tư trị thông giám », « nhị thập tứ sử », có thể tạo ra cảnh đẹp lâm viên, có thể xây ngói xanh tường trắng, chẳng lẽ không biết đốt chút vàng mã, được mấy công đức? Đốt một cây thanh hương, lời cũng không đến được tai thiên thần. Xưa nay có một ít tập tục, hậu nhân cảm thấy hoang đường, nhưng vẫn truyền thừa chi tiết, bao năm không đổi. Đời đời kiếp kiếp kế thừa, người trong nước ngàn năm trước sau vẫn có thể cùng làm một sự kiện, chính là kỳ công văn hóa soi sáng thiên cổ của nước ta.
Nhân sinh nhất thế, để tránh một khắc hoang đường, cũng chẳng qua là sống trong hoang đường lớn hơn. Phật nói tất cả pháp hữu vi, như mộng huyễn bọt bóng, như sương như chớp loé, hãy quán chiếu như thế[2]. Thế bản vô thường, lấy thời nay luận cổ tục, thực sự giống như đốt đàn nấu hạc, mạo phạm phong nhã.
Tập tục ăn mừng đêm tiểu niên ở các nơi cũng khác nhau. Nam Cương quen ăn tết mà không ăn tiểu niên, tuy Bắc Cương có thói quen cúng ông táo, nhưng là ngày hôm sau —— hai mươi bốn tháng chạp. Kim Lăng cố đô bảo lưu rất tốt phong mạo nguyên bản của tập tục này, đêm hai mươi ba tháng chạp, mọi nhà lấy mứt táo bánh kẹo, rượu thịt tiền giấy, do nam đinh chủ trì, bắt đầu tế bái táo quân.
Dân gian như thế, hoàng cung cũng như thế.
Tối nay hoàng cung lại càng náo nhiệt, bởi vì sau khi tế bái táo quân, còn có màn kịch hay áp trục. Chính là tranh đoạt phò mã chi chiến giữa đệ tử Đại La sơn Minh Phi Chân và tân nhiệm tông chủ Kim Ngân Tông Kim Vương Tôn.
Khác với Ngự Tiền Luận Võ, trong lần tỉ thí này, bởi vì có yếu tố công chúa xuất giá, trong trong ngoài ngoài đều vui mừng. Tuy Ngự Tiền Luận Võ trọng yếu, mục đích vẫn là tuyển chọn nhân tài cho triều đình, hôm nay lại khác. Một khi định đoạt nhân tuyển, lập tức phải làm chuyện cưới xin cho nhị công chúa. Bởi vậy lúc làm việc, thái giám cung nữ trong cung rất ra sức, cộng thêm năm mới sắp tới vốn vội vàng, thân ảnh bận rộn tới tới lui lui hòa tan không ít tiêu điều "Sự kiện Trừng Không quân" mang đến.
Sau khi tế bái táo quân, hoàng thượng đến Vũ Anh điện chờ trước.
Còn chưa tới thời gian vào chỗ, bởi vậy hoàng thượng ngồi một mình giữa điện, bên cạnh chỉ có Lý Tư lão thừa tướng làm bạn.
Mặc dù thí tuyển phò mã là đại sự, nhưng cũng là gia sự của quân vương, bởi vậy không nhiều quan viên văn võ trình diện. Còn hoàng thân quốc thích, công chúa thì không cần phải nhiều lời, còn có một số công gia tước gia, quận chúa quận công bình thường không hay lộ diện.
Mấy ngày trước, Hồng Trang công chúa không nói tiếng nào hồi cung. Lúc vào cung vẻ mặt mỏi mệt, toàn thân sương gió, hoàng thượng thấy được đau lòng. Có lời quở trách cũng không nói ra được, chỉ phân phó người dẫn công chúa đi nghỉ ngơi cho tốt.
Sau đó hoàng thượng nhiều lần thăm dò, cũng chỉ thấy nữ nhi rầu rĩ không vui. Không biết mấy ngày ngoài cung, nàng xảy ra chuyện gì. Chỉ là thấy nàng cau mày nặng nề, dường như đang đau khổ phiền não một sự kiện. Hoàng thượng mơ hồ cảm thấy có quan hệ với đầu lĩnh Ma giáo Tán thần tôn, nhưng hắn cũng biết tính tình nữ nhi mình. Bình thường đã không nói nhiều, hỏi nhiều càng không nói. Đành phải coi như không có gì.
Hoàng thượng ngồi tại chỗ, vuốt râu nói: "Lão thừa tướng, ngươi nói xem, chuyện này thật kỳ quái."
"Hoàng thượng nói......"
Hoàng thượng nhớ lại vừa nãy chủ trì cúng ông táo. Hai người không nói một lời, nhưng khí thế đối lập lại căng thẳng đến cả người khác cũng không dám nói chuyện, bùi ngùi nói: "Không nói những chuyện khác, chỉ nói hai chuẩn phò mã này. Vừa nãy cúng táo quân, không thèm nhìn đối phương một cái. Theo lý thuyết, mặc dù hai người này đối lập, nhưng tốt xấu Kim Ngân tông cùng Đại La sơn cũng là tinh anh trong bạch đạo, hai người này vẫn phải duy trì vẻ mặt ôn hòa a."
Vẫn nói người già thành tinh, lão nhân gia người nguyên lão tam triều, trong cả triều văn võ cũng là già đến không thể già hơn được nữa, tinh đến không thể tinh hơn được nữa.
Những tính toán của Minh Phi Chân cùng Kim Vương Tôn, Lý thừa tướng không nói biết mười phần, vẫn có năm sáu phần. Huống chi ngày đó, chính lão nhân gia người trợ giúp Minh Phi Chân vu oan Kim Vương Tôn.
"Hoàng thượng có chỗ không biết. Mặc dù hai vị này xuất thân bất phàm, nhưng dù sao có chỗ khác biệt. Tuy nói Đại La sơn là danh môn chính phái, nhưng cư tại sơn dã, môn hạ đệ tử không nổi danh mấy. Bạch Vương thất quan sống an nhàn sung sướng, Kim Ngân tông lại là nhà giàu nhất trong đó, lòng có ngạo khí một cách tự nhiên. Đây là thứ nhất. Thứ hai, thân phận cũng có cao thấp. Minh quân chỉ là một đệ tử phổ thông của Đại La sơn, tuy nói đảm nhiệm thất phẩm võ sĩ của triều đình, nhưng Kim tông chủ là nhất tông chi chủ, không thua gì cắt đất phân cương, chư hầu một phương. Xem thường Minh quân cũng là tự nhiên."
Đổ hết lỗi lên đầu Kim Vương Tôn như thế, hoàng thượng nghe được gật gù đắc ý.
"A? A ừ...... Nhưng hỏa khí của hai vị này cũng quá lớn. Vừa vào cửa đã mũi không phải mũi, mắt không phải mắt. Trái lại phải đề phòng một chút, lát nữa đừng để Kim Vương Tôn ra tay quá ác, gần sang năm mới, nếu xảy ra chuyện gì cũng không dễ nhìn."
"Hoàng thượng nhân từ. Nhưng lão thần thấy, hôm nay dường như bệ hạ còn phiền lòng chuyện khác a?"
"Xác thực còn một việc, thừa tướng, chuyện Tán thần tôn......" Hoàng thượng thấp giọng, "Ngươi cũng biết."
Lão thừa tướng lơ mơ sờ râu, khó khăn hồi tưởng một hồi, mới chầm chậm nói: "Là chuyện Tán thần tôn câu dẫn Hồng Trang công chúa sao."
"Đúng đúng đúng! Đúng là như thế!"
Chuyện Hồng Trang công chúa yêu Tán thần tôn, nói ra thực sự mất mặt. Lão thừa tướng không hổ là lão thừa tướng, đúng là biết nói chuyện, xem người ta tìm từ.
Hoàng thượng nói sơ lược tình hình mấy ngày nay của Hồng Trang công chúa, thừa tướng suy ngẫm một lát: "Bệ hạ không cần lo nghĩ. Theo lão thần thấy, nếu công chúa quả thật gặp Tán thần tôn, sẽ không than thở, mà tương phản, mừng rỡ mới đúng. Điện hạ phiền não, chắc chắn có nguyên nhân khác. Kỳ thực bệ hạ cũng không cần phiền não, trong ba vị công chúa, Hồng Trang công chúa dũng cảm chính trực nhất, nàng lại học Phật lớn lên. Sẽ không cấu kết với Ma giáo."
Trong lúc đó, đã có rất nhiều người tới Vũ Anh điện, ngay cả Tĩnh An công chúa cũng đã nhập tọa.
Lúc này, thái giám ngoài cửa hô.
"Kim Vương Tôn đến!"
Kim Vương Tôn mặt tối sầm vào điện. Đêm đó hắn chuồn êm ra ngoài gây phiền toái cho Minh Tố Vấn, bị Minh Phi Chân đánh xuống nước. Sau đó đi tìm Hoắc Thanh Nhi lại đụng phải Đường Dịch cùng Tư Phủ. Đương nhiên sau đó hai người kia không khách khí với hắn, trực tiếp dẫn người thủ tại cửa phòng. Mấy ngày sau đó, ngay cả đi nhà xí cũng có người chuyên theo Kim Vương Tôn, cuộc sống rất phiền muộn.
Kim Vương Tôn tham kiến hoàng thượng, sau khi cho hắn bình thân, hoàng thượng đánh giá hắn một lát, kinh ngạc nói: "Khí sắc Vương Tôn không được tốt a? Phải chăng mấy ngày nay nghỉ ngơi không tốt?"
"Trước đây Vương Tôn cuồng vọng, làm sai chuyện, may mà được hoàng thượng hướng dẫn từng bước, mới lạc đường biết quay lại." Kim Vương Tôn giả bộ cung kính, "Mấy ngày nay ở nhà bế môn hối lỗi, lĩnh ngộ được chút đạo lý."
"Không sai không sai."
Hoàng thượng rất tán thưởng nhìn hắn, mặc dù thừa tướng cho hắn rất nhiều báo cáo, liên hợp cả triều văn võ đưa mấy chục bản vạch tội hắn, nhưng dù sao người này là mình chọn, nồi là của mình. Hơn nữa theo tình báo hoàng thượng thu được, tuy Kim Vương Tôn rất hoang đường, Minh Phi Chân kia cũng chẳng tốt đẹp gì. Một tháng đi Thiên Hương uyển mấy lần, còn hoang đường hơn Kim Vương Tôn."
"Người trẻ tuổi làm việc hoang đường, vốn là bình thường. Ngươi là hào kiệt một phương võ lâm, phong lưu chút vốn không sao. Nhưng sau khi kết hôn phải biết thu tâm dưỡng tính, hoàng nhi của trẫm không có gì khác, chỉ là cực kỳ chính khí đoan nghiêm, ngươi muốn vào pháp nhãn của nàng, nhất định phải......"
Đang nói chợt nghe có âm thanh vang lên ngoài cửa, lại là tiếng của nữ nhi mình.
"Không được không được! Nói không được là không được!"
"Là Hồng Trang điện hạ."
"Không sai, đây là Hồng nhi."
"Điện hạ, xin ngươi thương xót, theo vi thần đi."
Mặt hoàng thượng lập tức đen lại!
"Này, này, này quá không ra gì, đây là ai a!"
Trước đó một lúc, vừa kết thúc cúng ông táo, Minh Phi Chân đã quấn lấy Hồng Trang điện hạ.
"Điện hạ tốt, nữ hiệp tốt, công chúa tốt, đưa đao của ngài cho ta một lát đi."
Mặt Hồng Trang điện hạ ửng đỏ, mặc dù nói đao, lại như nói đến nàng, mỹ nhân nhi luôn hiên ngang lại không dám nhìn hắn.
Từ hôm tại Họa Ảnh phường, nghe được Minh Phi Chân tìm sư thúc tổ của hắn, sau đó nói chuyện trong Họa Ảnh phường. Nhưng trong giây phút mũi tàu bị một phân thành hai, lộ ra Tán thần tôn bên trong, nàng liền hoàn toàn hồ đồ. Nàng không thể phân biệt rõ, rốt cuộc nam nhân bên mình là ai. Cho dù vạn nhất...... Hắn chính là Tán thần tôn...... Mình ở chung một mái nhà với hắn, còn từng nói thích hắn a!
Hồng Trang điện hạ đáng thương bất chấp giận dỗi phụ thân, sợ đến trực tiếp hồi cung, còn bởi vậy khổ não mấy ngày.
Bất kể nghĩ thế nào, âm thanh kia, cảnh tượng giằng co với Minh Tố Vấn kia, đều nên là Minh Phi Chân. Nhưng võ công kinh thế lúc một đao chém xuống mũi tàu, bá khí bất tận lúc quay người rời đi, mặt xanh nanh vàng kinh khủng dữ tợn, lại đều là Tán thần tôn nàng biết. Sao hai người này lại là một? Nếu đúng, vậy vì sao hắn muốn tiếp cận mình? Còn chấp nhận ý kiến giả thành thân của mình.
Hơn nữa hắn là đệ tử Đại La sơn, sao có thể là nhân vật thủ lĩnh của Ma giáo? Nghĩ đến đây, đầu Hồng Trang điện hạ muốn nổ.
"Minh Phi Chân, ngươi, ngươi nói thật cho ta. Ngươi...... Có phải......"
"Phải!"
"Hả? !"
"Không sai! Ta nhất định phải mượn!"
Minh Phi Chân hoàn toàn không biết mình bị vị điện hạ trẻ tuổi này nhìn trong mắt, vẫn da mặt dày đòi hỏi.
"Điện hạ, sắp bắt đầu so tài. Ngay cả một vũ khí đem ra được ta cũng không có, thật quá mất mặt. Lưu Ly của ngươi là hảo đao hiếm thấy, cho ta mượn dùng đi."
"Ai nói chuyện này!"
Nhưng Hồng Trang điện hạ còn chưa thể chỉnh lý mạch suy nghĩ, thấy Minh Phi Chân cuốn chặt, bèn ôm chặt bội đao, cố ý nghiêm mặt nói.
"Thanh Lưu Ly này đã là một bộ phận của thân thể ta, tuyệt không thể cho ngươi."
"Minh Phi Chân, Hồng Trang công chúa điện hạ đến —— "
Hai người đồng thời bước vào Võ Anh đại điện, nhất thời quên thu liễm âm thanh.
"Điện hạ cho ta đi!"
"Không được! Nếu là ngươi, ngươi có thể đem thân thể mình cho người khác không!"
Hoàng thượng suýt nhảy ra khỏi chỗ ngồi......
*************************
[1]: Nguyên nhật - (Vương An Thạch)
Bộc trúc thanh trung nhất tuế trừ,
Xuân phong tống noãn nhập đồ tô.
Thiên môn vạn hộ đồng đồng nhật,
Tổng bả tân đào hoán cựu phù.
Dịch nghĩa:
Tiếng pháo tre nổ vang một năm đã hết,
Gió Xuân đưa hơi ấm đến trong đó có mùi rượu đồ tô.
Trong ngàn nhà, vạn gia đình, nhà nào cũng đều thắp đèn sáng sủa,
Treo thẻ đào tiễn đưa năm cũ và cầu điềm tốt lành.
[2]: Bài kệ Lục Như - Kim Cang Kinh
Nhất thiết hữu vi pháp,
Như mộng huyễn bào ảnh,
Như lộ diệc như điện,
Ưng tác như thị quán.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK